watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 05:49,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 2749

Thủ Lĩnh Không Muốn Nổi Tiếng


» Đăng lúc: 12/03/15 07:02:48
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

“Chưa.” Đáp lại theo bản năng.


Mộc Thanh vùng vẫy mãi vẫn không thể thoát khỏi vòng tay rắn chắc của hắn.


“Tôi cũng chưa.”


Chưa kịp nghe hiểu câu nói của hắn, Mộc Thanh đã thấy khuôn mặt hắn áp sát, cảm giác được làn môi nóng bỏng của hắn áp lên môi mình. Đầu lưỡi mềm mại của hắn lướt nhẹ trên môi cô….


Cảm giác tim như ngừng đập.


Qua một lúc ngơ ngẩn, Mộc Thanh lấy toàn bộ sức lực đẩy Thiếu Phong ra, quay lưng chạy khỏi cổng trường không thèm trở lại lấy cặp sách.


Thiếu Phong vẫn đứng im lặng giữa sân trường, lưu luyến cảm giác mềm mại trên môi.


Nghĩ đến hắn là người đầu tiên hôn Mộc Thanh, hắn mỉm cười.


…….


“Nhìn thấy gì chưa?”


“Mộc Thanh bị hotboy kia cưỡng hôn…”


Ngoài cổng trường có mấy bóng dáng rất khả nghi.


Họ vừa mới giải quyết xong đám kia, trở lại định giúp Mộc Thanh thì gặp được cảnh này.


Mộc Thanh chạy thẳng ra ngoài không chú ý đến những kẻ lén lút nép người trên tường.


“Đừng đuổi theo, cậu ấy sẽ ngại.” Minh Huy kéo tay Diệp Tinh.


“Hắn dám… hắn dám…. sao hắn dám!? Ta còn chưa dám sao hắn dám…..” Khang Tùng – một trong số họ, cũng là một kẻ thầm mến Mộc Thanh từ lâu, lửa giận ngập đầu bẻ khớp tay định bước ra.


“Ey ey, theo thông tin của tớ thì hắn có một đai đen karate, một đai đen taekwondo, từng giành giải 3 kiếm đạo toàn thành phố.” Minh Huy thản nhiên nói.


“Vậy chúng ta cùng lên….” Khang Tùng vẫn cố chấp.


“Đại tỷ đã về trước, mà đây là việc riêng của cậu, không phải việc chung, đừng có kéo chúng tớ vào.” Minh Huy nói.


“Các cậu…” Khang Tùng ấm ức nhìn ánh mắt “xin lỗi tớ rất tiếc” của mọi người đành phẩy tay giận dỗi.


“Wow, tưởng no.3 hiền lành, ai ngờ cũng là sói ha.” Hoàng Kỳ mê trai đẹp học cùng lớp Mộc Thanh nên cũng có chút hiểu tình hình.


“Ahhh! Về thôi về thôi, còn cậu muốn đánh ghen thì tới đó luôn đi, đâu ai nói muốn cản.” Diệp Tinh kéo mọi người ra về.


“Quá đáng!” Khang Tùng hậm hực đuổi theo họ.


oOo


Khuôn mặt Thiếu Phong hiện tại nhìn đâu cũng thấy chữ “hỉ”, hơn nữa còn là đại hỉ. Cả khóe môi và khóe mắt đều cong cong suốt cả buổi.


Thực sự thì khi mới chuyển vào lớp không phải là lần đầu hắn gặp Mộc Thanh. Lần đầu hắn thấy cô là mấy tháng trước ở ven hồ nhân tạo của thành phố.


Khi đó có một cô gái thất tình tự buộc đá vào chân, muốn tự tử ở hồ nhân tạo. Mục đích là để toàn thành phố biết đến việc cô đã tự tử vì một kẻ bạc tình. Câu chuyện kia là hắn nghe kể lại.


Còn việc hắn thấy chỉ là Mộc Thanh không suy nghĩ nhiều mà nhảy xuống cứu cô gái kia lên, nghe cô ta kể lại chút sự tình rồi nói:


- Cô buộc đá vào chân thì sao có thể nổi lên để cho mọi người nhìn thấy?


- Người chết đuối khuôn mặt sẽ rất kinh dị, cô muốn được lên báo trong tình trạng đó sao?


- Thật không may cô lại tự tử trước mặt tôi, nên tự tử thất bại. Lần sau muốn tự tử thì hãy tìm nơi nào đó không có người tốt.


Không có câu nào trong 3 câu trên là khuyên nhủ cả. Lúc đó hắn đã cười rất lớn, và hắn cũng chẳng nhớ đã bao lâu hắn chưa được cười như vậy.


Thiếu Phong cầm theo chiếc cặp sách của Mộc Thanh về nhà, tâm trạng tốt đến nỗi không nghĩ nổi đến chuyên sau việc hôm nay cô có sẽ ghét mình hay a không.


Chương 13: Tự ti


Bida club Diamond.


“Hai cậu thật không bình thường đó! Tôi rủ các cậu đến đây để ngồi xem tôi chơi bida một mình à?” Lâm Hạo bực bội.


“Ừ.” Thiếu Phong cười cười.


“Này…” Lâm Hạo xoa cằm “Lẽ nào các cậu… bị hoán đổi linh hồn?”


“Hả?” Thiên Vũ ngẩng đầu.


“Một kẻ lúc nào cũng cười cười thì nay ngồi im như thóc. Còn cái kẻ mặt đông cứng cả ngày thì nay cười toe toét. Thiếu Phong, tôi biết răng cậu trắng rồi, đừng khoe nữa!”


“Cậu im lặng một chút được không?” Thiên Vũ xụ mặt.


“Vũ, cậu đang tương tư ai đó phải không?” Lâm Hạo đanh mặt.


“Có lẽ vậy.”


“Vậy là cậu thừa nhận hả? Tôi biết mà! Cô gái nào mà có diễm phúc vậy chứ?”


“Cô ấy không thích tôi.” Thở dài.


“Hả??? Cũng có cô gái không thích cậu sao? Hay cô ấy là hoa đã có chủ.”


“Không phải.”


“Hảảả? Vậy là cậu tương tư người ta hả? Tôi thật muốn biết cô ấy là ai quá! Cậu nói đi, nói nhanh lên!” Lâm Hạo giục giã.


Thiếu Phong cũng nghiêng đầu nhìn Thiên Vũ.


“Vũ Thiên.” Hắn thật khó khăn nói ra 2 chữ này.


“Bạn gái giả của cậu á? Cái cô 4 mắt đấy á?”


“Ừm…”


“Sao lại là cô ấy? Có gì đặc biệt ah?”


“Không biết.” Do cô thờ ơ khiến hắn muốn chinh phục, do cô yếu đuối khiến hắn muốn bảo vệ, hay do cô ngoài lạnh trong nóng tỉ mỉ băng tay cho hắn? Lại còn rất có khả năng Vũ Thiên là vị thủ lĩnh xinh đẹp cao ngạo kia…


“Cậu chưa thử tấn công sao?”


“Cô ấy sẽ không thích tôi đâu…”


“Trời, kẻ như cậu mà cũng tự ti thì khối kẻ khác muốn đi nhảy cầu đó!!” Lâm Hạo shock.


“Aaaaaa… để tôi yên đi. Cậu nói nhiều quá đấy.”


Thiếu Phong bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về việc làm cách nào để có thể biến Mộc Thanh thành cô gái của mình. Chưa đánh mà đã nhận thua như Thiên Vũ sẽ có kết cục rất thảm hại…


oOo


“Hahahahaha hehehehehe….”


Tiếng nhạc kì quái phát ra từ chiếc cặp sách của Mộc Thanh, Thiếu Phong mở cặp tìm nơi âm thanh kia phát ra. Ah, nhạc chuông của cô ấy thật độc đáo… Số lạ?


Suy nghĩ một chút, Thiếu Phong bắt máy: “Alô?”


Mộc Thanh ở đầu dây bên kia nghe giọng nói trầm ấm của hắn liền thầm oán. Cặp sách rơi vào tay ai không rơi, sao lại rơi vào tay hắn cơ chứ?


“Tôi muốn lấy lại cặp sách và điện thoại của mình…”


“Là cậu sao? Tôi cũng rất muốn đưa nó cho cậu, nhưng mà…” Hắn không nói tiếp.


“Nhưng cái gì?” Mộc Thanh nóng lòng. Hắn đang tính toán cái gì vậy?


“Tôi đã mất công nhặt được nó, vậy mà cậu nói trả là tôi phải trả luôn sao?”


“Nhưng nó vốn là của tôi!”


“Tôi mang nó về, rất nặng đó.” Trắng trợn.


“… Cậu… muốn gì?”


“Gặp nhau đi, chúng ta cùng đi xem hội chợ đêm, tôi sẽ mang cặp cho cậu.” Hắn cười cười.


“……” Sau chuyện hồi chiều thì cô chẳng muốn gặp hắn chút nào.


“Cậu không muốn lấy lại nó à?”


“Được…” Mộc Thanh đồng ý. Về phương diện tình cảm thì cô rất ngốc, không hiểu rõ được ý đồ của hắn


oOo


Nhiều ngày trôi qua, cuộc sống của Vũ Thiên đã dần trở lại bình thường. Mọi người trong lớp bắt đầu nghĩ câu tỏ tình hắn nói với cô chỉ là trêu đùa nên cũng không mấy ai chú ý đến cô nữa.


Thỉnh thoảng thì cả nhóm Vũ Thiên lại có một trận đánh, vẫn có kết quả là chiến thắng. Dần dần có thêm nhiều học sinh khác xin vào nhóm, cô đều thu nhận, nhưng không ai biết thân phận khác của đại tỷ này. Họ đang càng ngày càng nổi tiếng.


Thiên Vũ thì tâm trạng hoàn toàn không bình thường.


Có một lần hắn đã bí mật đi theo Diệp Tinh và Vũ Thiên vào cuối giờ. Kết quả là hắn thấy Vũ Thiên bước vào phòng thay đồ, sau đó vị đại tỷ kia bước ra khỏi phòng thay đồ.


Hắn bắt đầu thấy lo sợ cho chính mình.


Nếu Vũ Thiên là một cô gái bình thường, hắn có tự tin rồi dần dần có thể khiến cô yẻu thích chính mình. Nhưng cô xinh đẹp như một nữ hoàng, nếu cô tháo bỏ chiếc mặt nạ kia ra, xung quanh sẽ không thiếu kẻ theo đuổi. Cô lại luôn thờ ơ với hắn, hắn có cảm giác mình không thể nào với tới cô.


Hắn đã nhiều lần hắn suy ngẫm tại sao mình thích cô, nhưng nghĩ không ra.


Cái cảm giác thích một ai đó này… là lần đầu tiên hắn trải nghiệm, nên đầu óc hắn cứ loạn thành một đoàn, không biết phải làm sao.


Ngày đó lại đang đến gần…


Chương 14: Huỷ


Hôm nay là chủ nhật. Vũ Thiên vẫn như thường lệ ngồi ôm sách đọc để giết thời gian.


Bố mẹ cô làm việc cho NASA bên Mĩ, thời gian trở về thăm nhà là vô cùng ít. Cô không muốn sang Mĩ định cư vì tại đất nước này cô có lưu luyến một số thứ.


Hiện tại Vũ Thiên đang sống cùng ông bà nội trong tòa biệt thự rộng lớn này. Nhưng cô cũng không nghĩ nên gọi nó là biệt thự mà nên gọi nó là lâu đài. Bản chất của nó vốn là một đài thiên văn của riêng ông bà. Họ là giáo sư thiên văn học.


Bản thân Vũ Thiên cũng rất thích ngôi nhà này, thích nhìn ngắm bầu trời qua kính thiên văn nên đã chuyển tới sống và học tại đây.


Hôm nay ông bà nội vắng nhà. Đang ngồi đọc sách trên tầng 4 thì chuông điện thoại của cô bỗng vang lên. Hmm… số lạ.


“Alô?”


“Vũ Thiên, là tôi.” Giọng nói trầm ấm.


“Tôi?”


“Chỉ không nghe giọng tôi một thời gian mà cậu đã quên sao?”


“Đoàn Thiên Vũ? Sao cậu biết số của tôi?”


“Xin Diệp Tinh.”


“…. có việc gì không?” Cô đã từng không có hảo cảm với hắn, nhưng nhớ đến lần hắn vội vàng lo lắng và đi tìm cô thì cô thấy hắn cũng… không đáng ghét cho lắm.


“Tôi thật sự rất cần cậu giúp.”


“Đừng nói rằng tôi lại phải…”


“Uhm, giả làm bạn gái tô



tôi.”


“….”


“Nguy cấp lắm rồi, tôi đang bị nhốt trong nhà này! Cô ta chẳng biết phát điên cái gì, đòi làm lễ đính hôn. Trưa nay hai bên gia đình sẽ tổ chức.”


Hiện tại là 9h sáng.


“Lúc họ thả cậu ra để tham dự lễ, cậu có thể bỏ chạy.”


“Tôi sẽ bị bắt lại đó… mà dù trốn hay không trốn, tên của tôi và cô ta vẫn sẽ có trên mặt báo sáng mai. Xin cậu…”


“Nếu tôi đi thì cậu sẽ không có tên trên mặt báo chắc?”


“Cho nên tôi xin cậu, giúp tôi trước khi nhà báo đến. Tôi không muốn bố mẹ tôi mất mặt trước nhà báo, cũng không muốn phải đính hôn. Xin cậu đấy! Đi~ đi mà~” Khổ nhục kế.


“Cậu không thể nhờ cô gái khác giúp sao?”


“Ngoài em gái tôi, mẹ tôi và cậu thì tôi không biết cô gái nào nữa!”


“Cậu có thể nhờ con trai, hãy nói với bố mẹ cậu rằng, cậu là gay.” Vũ Thiên nghiêm túc.


“…..” Không thể thuyết phục nổi cô gái này.


Có lẽ hắn lại dùng cách thuyết phục cô như lần trước…


“Tôi nghĩ… cậu nên giúp tôi đó, đại tỷ à.” Thiên Vũ bất đắc dĩ lôi tuyệt chiêu ra dùng.


“Tôi không hiểu cậu đang nói gì cả.” Sao cậu ta…


“Cậu hiểu mà… tôi nghĩ là lần này cậu nên giúp tôi, đây sẽ là… lần cuối cùng.”


“…”


Hắn lại bắt đầu lòi đuôi cáo! Rõ ràng là hắn suốt ngày đeo mặt nạ người tốt!


“Thời gian, địa điểm.”


Yes! – Hắn thầm cười trộm, nhưng cũng thật lo lắng vì không biết có thể nắm được trái tim của vị thủ lĩnh lạnh lùng này hay không.


“Sao không nói gì?” Vũ Thiên hỏi.


“Nhà tôi, nhà số 111 ở khu biết thự Wonder, buổi tiệc sẽ tổ chức lúc 11h nên cậu hãy đến lúc 10h.”


“Được.”


Cúp máy, Thiên Vũ nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình, thở dài.


oOo


King coong…


“Ai đấy?” Quản gia nhìn qua camera hỏi.


“Cháu là bạn học của Thiên Vũ, được cậu ấy nhờ đem đến một số thứ.”

...
Tags: thu linh khong muon noi tiengthu linh khong muon noi tieng
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tin nhắn lúc nửa đêm
» Tên kiêu ngạo! Tôi ghét anh!
» Hợp đồng lọ lem và 2 chàng hoàng tử
» Nhất định anh phải là của em
» Osin của anh Đại
» Nhóc to gan đấy
1234...212223»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON