watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 01:01,Ngày 28/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 2778

TRƯỜNG HỌC HOÀNG GIA 7


» Đăng lúc: 09/03/15 08:50:44
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

_Á…
_Hơ! Sao lại có cái chân ở đây…
Người đó nhìn nó, đôi mắt từ ngạc nhiên chuyển sang lạnh lùng:
_Cô… tại sao cô lại ở đây?
Dù câu hỏi lạnh như băng nhưng trong long lại mang một hàm ý lo lắng khó tả, hoang mang với những câu hỏi quay vòng trong não: "Cô ta có vẻ rất mệt mỏi. Đã có chuyện gì sao? Tại sao cô ta lại nằm ở đây?"
_Tôi… tôi… tôi chỉ là nằm chơi một chút thôi!
_Vậy à? Cô nên đến y tế đi! – Nói rồi HinDu đi thẳng, nhưng nhanh chóng nó tìm cớ giữ chân anh lại:
_TÔI! Tôi… tôi… không đi nổi nữa…
_Cô không ngu mấy đêm rồi?
Nó khoa trương lên:
_5 đêm rồi…
_Tại sao cô lại như thế? Có chuyện gì thì cũng phải biết lo nghĩ cho bản thân mình trước chứ! Cô…
Chưa nói dứt câu nó đã ôm choàng lấy anh, tâm can ấm áp hơn một chút:
_Cậu… cậu vẫn lo lắng cho tôi ư? Cậu không giận tôi nữa sao?Phần 32: Anh là ai?
HinDu lặng đi không nói gì, nó vẫn đang đắm chìm trong những suy nghĩ hạnh phúc của bản thân nên không hề để ý đến sắc mặt HinDu lúc này thay đổi liên tục. Tử hồng hào đổi sang đỏ rồi lại đổi sang trắng, sau cuồi đổi sang xám và lạnh lùng gỡ hai tay nó ra:
_Cô thôi đi! Cô làm tôi thấy thật ngứa mắt!
Rồi HinDu bước đi một cách nuối tiếc: "Tại sao mình lại vui thế nhỉ?". Nó ngồi phịch xuống hụt hẫng, một giọng nói trầm vang lên:
_Hóa ra người em thích là HinDu!
Nó giật mình, một khuôn mặt thân quen xuất hiện từ sau những tán cây. Gương mặt Yoon Min xám lại, đôi mắt đau thương nói:
_Tôi là thằng ngốc! Tại sao lúc đầu tôi lại không nhận ra điều đó?
_Yoon… Min… anh làm sao thế?
Bỗng nhiên trái tim nó nhói lên như có thứ gì đó rất sắc nhọn khắc lên. Tại sao Yoon Min lại như thế? Tại sao mũi nó lại thấy cay cay đến vậy? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này?
_Tôi nằm ở đâu trong trái tim em? Em xem tôi là ai? Anh trai? Bạn thân? Hay chỉ là một tên đáng ghét, xấu xa và tự phụ?
Nó xem anh là gì? Đầu nó như nhận thức ra được điều gì đó rất quan trọng. Rốt cuộc từ trước đến giờ nó xem anh là ai? Nó ghét anh, nhưng trong lòng nó lại cảm thấy vui vui khi gặp anh. Bạn thân? Nó chưa bao giờ nghĩ hắn là một người bạn cả. Anh trai? Trong lòng nó thật sự không muốn xem anh lả anh trai của mình. Anh là ai?
Trong đầu nó cứ lặp đi lặp lại câu hỏi mà bản thân không thể nói rõ câu trả lời đó. Hai người cứ nhìn nhau như thế, chợt Yoon Min cười chua chat:
_Tôi hiểu rồi! Không cần em trả lời nữa!
Yoon Min bỏ đi như người vô hồn. Nó muốn nói gì đó, muốn làm gì đó mà nhát thời bản thân nó vẫn chưa nghĩ ra, cứ đứng đó rồi khóc.
*********
_Han Ji Min! Thì ra là cô ở đây! Tôi tìm cô từ sang đến giờ. Tại sao lại không vào học mà nằm ở đây? Hả? – Jea Joong đá vào chân nó một cái rõ đau, nhưng nó vẫn nằm bất động ở đó. Không động đậy, mi mắt vẫn không chuyển động. Jea Joong ngạc nhiên:
_Chuyện gì thế này? – Hắn quỳ xuống đỡ đầu nó gối lên đùi hắn. Vẫn còn thở. "Phù! May quá" Gương mặt nó đỏ ửng và nòng hổi. Sốt rồi!
_Cô là đồ đầu heo hả? Tại sao mắt lại sưng húp thế kia? Trời ơi cô khùng mất rồi!
Hắn vội vã bế nó chạy đến phòng y tế. Tin tức đó được cái học sinh khác nhìn thấy chụp hình lại, buôn chuyện với nhau… chỉ trong 10 phút sau đã đến tai Yoon Min và HinDu, nó nhanh như sóng điện thoại vậy.
*********
Nó mơ màng mở mắt. Tại sao mắt nó lại nặng trịch thết này? Sao mắt không thể mở ra được? Tay nó cử động theo bạn năng sờ mọi thứ xung quanh. Có cái gì đó nhô lên, hai bên nó láng mịn như một chiếc lá. Bên dưới vậy nhô đó có cái gì đó nóng nóng, mềm mỏng. Rốt cuộc nó đang chạm vào cái gì mà lạ thế nhỉ? Đột nhiên vật mềm mỏng đó tách ra làm hai, một giọng nói cất lên:
_Cô tỉnh rồi à?
Nó nhăn mặt lại. Thì ra là miệng của tên Jea Joong:
_Sao tôi lại không mở mắt được?
_Nó sưng như hai củ khoai thế kia làm sao à mở được?
_Khi nào thì hết?
_Hai ngày sau sẽ đỡ hơn, một tuần sau thì khỏi.
_Lâu vậy sao? Tôi không thể để Hwang Woo Chin một mình được.
_Cô làm ơn đi! Có đến ba thằng theo nó không rời một giây nào, làm sao mà xảy ra chuyện gì được?
_Tôi không tin! Đáng lẽ Go Kang Gook phải lợi dụng cơ hội này tấn công tôi chứ? Tại sao lại im hơi lặng tiếng như thế?
_Có tôi nhúng tay vào thì tên nào dám hại cô? Cô quên tôi là ai hả?
Nó mím môi, rõ rang là hắn ta đang âm mưu gì đó mà? Trong lòng nó rất bất an và lo lắng:
_Nhưng mà… cậu nhất định phải theo sát Hwang Woo Chin. Nếu Hwang Woo Chin xảy ra chuyện gì thì… cậu biết thỏa thuận chứ?
_Tôi biết chứ. Thì mạng đổi lấy mạng, như thế là được chứ gì?
_Tốt!
Phần 33: Nụ hôn đầu của Han Ji Min.
Mặt trời lặn, Jea Joong đã trở về nhà để lại hai tên vệ sĩ cùng một cô y tá túc trực bên giường của nó. Nó vẫn nằm đó bất động, đôi mắt không tài nào mở ra được nên chỉ nhìn thấy một màu tối đen, một gương mặt hiện lên trong nền màu đen đó đang nhìn nó. Hắn ta đang cười với nó, rồi gương mặt khinh bỉ của hắn, gương mặt hù dọa, gương mặt tổn thương và cả gương mặt lạnh lùng… lần lượt hiện ra. Tất cả như một tuyệt tác nghệ thuật, đẹp đến mức nó chỉ muốn cứ nhắm mắt ngắm những gương mặt này mãi không thôi. Khóe môi nó hiện lên một đường cong, góc độ nào trông Yoon Min cũng rất đẹp.
Nó thiếp đi, trông giấc mơ nó nghe thấy tiếng cửa sổ kêu. Giậc mình choàng tỉnh nhưng mắt không thể mở ra được nên nó vẫn nằm bất động. Một bàn tay nắm lấy tay nó, bàn tay ấm áp ấy vút ve gương mặt trắng nõn của nó rất ấm áp. Rồi người đó hôn nhẹ lên trán nó, nó có thể cảm nhận được hơi thở của người đó. Trong lòng nó thầm nghĩ có phải HinDu không? Nhìn ngắm nó một lúc, người đó có ý định bỏ đi. Đúng là HinDu rồi! Nó vội cầm tay người đó lại:
_Đừng đi! HinDu đừng đi!
Bàn tay người đó khẽ rung lên rồi rút nhẹ ra khỏi tay nó, không một lời nào mà bỏ đi.
*********
Nó mơ màng nghe thấy cuộc đối thoại của hai cô y tá:
_Gì cơ? Lại trốn đi nữa sao?
_Nghe nói lần trước anh ấy trốn đi đến 3 ngày, khi trở về rất thảm hại. Vừa tối hôm qua lại đi nữa cũng may rạng sáng đã tìm được.
_Ôi trời! Đường đường là một Thái Tử, sao có thể hành động thiếu suy nghĩ như thế?
_Phải…
_Các cô đang làm gì thế này?
_Hớ… thiếu gia!
_Mau làm việc của mình đi! Đừng để tôi bắt gặp lần nữa rõ chưa?
_Vâng thưa thiếu gia!
Tên Jea Joong ấy nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh nó:
_Tỉnh rồi chứ? Ăn chút gì không?
_Ừm!
Vậy là người hôm qua là Yoon Min, không phải HinDu sao? Đáng lý nó phải thất vọng mới đúng, tại sao nó lại vui mừng thế nhỉ? Nhưng hắn đến thăm nó, nắm tay nó, hôn nó là có ý gì? Chắng lẽ…
Nó lắc đầu đẩy suy nghĩ đó đi, không thể nào, không thể nào hắn lại thích nó. Nó phải đi hỏi hắn cho ra lẽ mới được.
Sau khi Jea Joong rời khỏi nó gườm dậy mò mẫm tìm cửa sổ. Nó vừa đưa tay quờ quạng thì cửa phòng mở ra, một tiếng nói trẻ trung vang lên:
_Anh… à… chị Ji Min?
Nó quay về phía cửa:
_Charlie?
_Là em ạ! Mắt chị… thật kình khủng!
_À… ừm…
_Chị muốn đi đâu hả?
Nó im lặng suy nghĩ chút, cuối cùng cũng lên tiếng:
_Ừm thật ra… chị muốn trốn ra ngoài, em giúp chị nhé?
_Rất vinh dự được giúp anh… à chị Ji Min mà! Mà chị ra ngoài để làm gì? Như thế sẽ bất tiện lắm.
_Chị muốn gặp Yoon Min.
_Ừm… chắc em giúp được.
_Tốt quá, mau mau giúp chị ra ngoài nào.
*********
_Thái Tử! Có công tử Charlie của Pháp đến cầu kiến.
_Ta mệt, không tiếp ai cả. Cáo lỗi với công tử.
Sau khi cung nữ cẩn mật nói với Charlie, nó vội vã lên tiếng:
_Nói với Thái Tử nếu người không gặp ta, ta sẽ đứng đây luôn.
_Tiểu thư…
Cung nữ ấy náy vội vã vào bẩm báo. Một lúc sau lại trở ra mời nó vào. Charlie cầm tay nó dẫn vào



trong, tuy không thấy gì nhưng trong lòng nó rối bời, nó có thể hình dung gương mặt sắc đá đang nhìn nó.
Charlie đảo mắt quanh căn phòng khang trang, người thanh niên ngồi trên ghế sopha vẻ mặt lạnh lùng pha chút đau xót nhìn người đang đi bên cạnh cậu. Cậu mỉm cười dìu nó ngồi xuống:
_Chị Ji Min! Cẩn thận.
_Chẳng hay hai người tìm tôi có việc gì?
_Tôi thì không, nhưng… chị ấy thì có. Chị Ji Min! Em đợi chị ngoài xe nhé!
Nó mỉm cười gật đầu tỏ ý cảm ơn. Charlie bước ra khỏi phòng không khí liền chuyển sang lạnh lẽo.
_Yoon Min! Tôi nghe nói hôm qua anh tìm tôi?
Nó không nghe thấy gì, câu trả lời nó chỉ là sự lặng thinh. Nó tiếp tục:
_Rốt cuộc anh nghĩ gì thế hả?
Vẫn là sự im lặng.
_Tại sao lại luôn lo lắng cho tôi?

_Tại sao lại luôn ở bên tôi những lúc tôi cần?

_Anh đang trêu tôi đấy hả?

_Mau trả lời tôi đi chứ!
Chợt có một hơi ấm phả vào mặt nó cùng một giọng nói khẽ:
_Tôi yêu em…
Rồi hắn hôn nó, nồng nàng, bờ môi hắn như cánh hoa anh đào đang chiếm hữu môi nó. Toàn thân nó cứng đơ, không thể nhúc nhích, suy nghĩ được gì. Một cảm giác nóng loan tỏa trên gương mặt nó, tim nó bắt đầu nhảy nhanh dữ dội.
Đến lúc nó không thể thở được thì hắn nuối tiếc buông nó ra.
Nó không thể nhìn thấy vẻ mặt hắn lúc này nhưng nó biết hắn đang nhìn nó.
_Dù cho em là ai… tôi vẫn yêu em…Phần 34: Han Ji Min đừng khóc!
_Hoàng Hậu… xin người dừng bước…
Tiếng cửa mở gấp gáp. Sau đó là một không gian lặng yên đến đáng sợ… đến nổi chỉ nghe thấy hơi thở của nhau.
_Han Ji Min?
Nó mím môi, gương mặt hướng về nơi phát ra tiếng nói.
_Ngươi đang làm gì ở đây vậy? Hóa ra ngươi là Hwang Yu Ri à? Ngươi dám dụ dỗ Thái Tử Min?
_Mậu hậu, người hiểu lầm rồi!
_Hiểu lầm? Chẳng phải chính bố mẹ nó đã mưu sát tiên đế hay sao? Cũng vì nó mà con chút nữa là mất mạng. Ta đã bỏ qua tất cả và coi như ngươi vô tội. Vậy mà hôm nay ngươi lại đến đây…
_Hoàng Hậu! Bố mẹ tôi không mưu sát tiên đế. Mong người hãy đính chính lại.
_Ngươi nói gì? Mọi chuyện đã rành rành như thế ngươi còn chối cãi?
Chẳng hiểu sao Hoàng Hậu lần đầu nó gặp và Hoàng Hậu bây giờ thật trái ngược với nhau. Hoàng Hậu lúc đầu điềm đạm, hiền hậu còn bây giờ thì như một con cọp muốn ăn tươi nuốt sống nó.
_Chẳng phải lúc trước người cũng đã nói thế cỏn gì?
_Ta thật sai lầm khi nghĩ như thế. Ngươi mau rời khỏi đây trước khi ta kết tội ngươi.
_Mẫu hậu. Đây là do con gọi cô ấy đến!
Nó ngạc nhiên quay sang Yoon Min. Rõ ràng là nó tự đến tìm hắn mà.
_Con… con không nhớ rằng mình đã có hôn ước với Go Min Sun sao?
"Xẹt" Sét đánh ngang tai!
Hôn ước? Mi Sun? Nó quay sang Yoon Min rồi lùi từng bước ra cửa.
_Ji Min!
_Hoàng Hậu! Thần xin cáo lui.
Nói rồi nó mò mẫm từng bước hướng ra cửa.
Tại sao Yoon Min không chạy đến giải thích?
Yoon Min có hôn ước với Mi Sun cũng là dĩ nhiên thôi mà! Chẳng phải hắn lúc nào cũng bênh vực con nhỏ đó còn gì?
Mà tại sao… tại sao lòng ngực nó âm ỉ thế nhỉ? Bước chân cũng nặng nề hơn…
_Chị Ji Min? Chị sao thế?
Nó không nói gì, cầm lấy bàn tay của Charlie. Hiểu ý, cả hai cùng lên xe.
*********
_Chết tiệt! Các người làm ăn kiểu gì mà cô ấy biến mất không ai hay biết thế hả?
Giọng của Jea Joong lanh lảnh từ trong phòng vọng ra....

Tags: truong hoc hoang gia 7truong hoc hoang gia 7
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
» Nhật Ký Mang Thai Khi 17
1234...252627»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON