watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 02:38,Ngày 25/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 16212

Yêu Thầm Chị Họ


» Đăng lúc: 09/03/15 08:50:15
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

– Sao? Má đòi về hả? – Ba giật mình.
– Ừ, má gom đồ đi ra ngoài rồi, anh chạy theo lẹ đi! – Mẹ nhăn nhó.
– Ờ, để anh lấy xe. – Ba mặc vội bộ đồ tây, lấy xe chạy theo.


Bàn ăn chỉ còn lại mình và em Uyên. Đau đầu thật, sao ngoại phong kiến thế nhỉ? Chỉ vừa nghe bọn mình ở chung nhà, gần bằng tuổi, đã làm ầm lên… ý là chưa thấy chưa nghe gì mà còn thế, chẳng may biết được chuyện của mình và chị thì sao đây?? Hix…


Em Uyên buông đũa, ngồi len lén nhìn mình dò xét.


- Nhìn cái gì?? – Mình trợn mắt.
– Thích! – Ẻm chống cằm cười cười.
– Thấy vậy vui lắm hả? – Mình lua đũa cơm, lừ mắt.
– Không. Thấy tội thôi! – Ẻm chép miệng.
– Đang bực, cấm chọc quê à! – Mình hầm hừ.
– Thì sao? Cắn chạy nọc hả?


Nhìn cái mặt kênh kênh châm chọc của ẻm, mình bực bội chả buồn đáp.


- Giỡn thôi! Giờ T tính sao? – Em Uyên hỏi.
– Tính chuyện gì? – Mình vò đầu.
– Chuyện T và chị Diễm… – Ẻm cười nhẹ.
– …


Dù đã rõ em Uyên biết chuyện mình và chị Diễm từ lâu, nhưng đây là lần đầu tiên ẻm công khai hỏi mình về điều này. Mình có đôi chút bần thần, chẳng biết nói sao nữa.


- Còn định giấu Uyên đến bao giờ nữa đây? – Ẻm nháy mắt.
– Biết từ khi nào vậy? – Mình hỏi, mắt nhìn ra ngoài.
– Lên đây bữa đầu đã thấy nghi rồi, vài hôm sau thì xác định chắc chắn.
– Già ghê hén! – Mình bĩu môi.
– Quá khen!! Tán được cả chị họ, Uyên sao dám so sánh với T! – Ẻm lắc đầu.
– Uyên T còn tán được mà, nói gì chị Diễm!


Chả hiểu sao nghe ẻm khích bác, mình lại nổi máu hơn thua, nói điên khùng. Nói xong mới thấy hối, nhưng không rút lại được nữa, ngồi trơ mặt ra. Em Uyên thì bỗng lặng thinh, cầm cái muỗng gõ nhẹ vào tô canh.


- Xin lỗi, không có ý gì đâu! Đùa thôi… – Mình gõ trán. Đang rầu rĩ chuyện bà ngoại, giờ đầu óc bấn loạn, toàn nói nhảm điên khùng.
– T nói đúng mà, việc gì phải xin lỗi. – Ẻm ngước lên nhìn mình cười khẽ.
– Thôi, dọn dẹp đi. – Mình đứng dậy cất nồi cơm.


Càng nói càng rắc rối, mình không muốn bàn về vấn đề nhạy cảm này nữa.


- Uyên mong T và chị Diễm sớm đến được với nhau, nhưng mà… – Ẻm bỏ lửng câu nói.
– Nhưng mà sao? – Mình hỏi, tay đậy nắp nồi cơm.
– Uyên thấy ghen tỵ với chị Diễm! – Ẻm vẫn chăm chú gõ muỗng vào thành tô kêu lanh canh.
– Giỡn hoài, có gì để ghen? – Mình hơi ngơ ngơ.
– Con trai có thể cưỡng lại Uyên để chung thủy với chị Diễm, đời này chẳng còn mấy người đâu. Thằng Khang mà được như T, giờ này Uyên đã không ngồi đây! – Ẻm nhìn sâu vào mắt mình, cười cay đắng.


Mình không quen nghe người khác khen, lại là cô gái xinh đẹp ngồi ngay trước mặt thế này, cố giấu sự lúng túng, loay hoay gom chén đũa.


- Hôm đó, Uyên thử T đúng không? – Thật lâu, mình mới trấn định tinh thần, tò mò hỏi.
– Hôm nào?
– Biết còn giả bộ làm gì?
– Nhiều hôm quá, nói vậy sao Uyên biết được.
– Hôm trung thu…
– À, vẫn chưa quên hả? – Ẻm tủm tỉm.
– Không nhớ, nhưng cũng chẳng quên. – Mình thản nhiên.


- Muốn biết lắm à? – Ẻm lại cười.
– Không. Thuận miệng hỏi vậy thôi, không đáp cũng được. – Mình nhún vai.
– Chứ T nghĩ sao? – Ẻm vẫn nhìn mình cười tươi.
– Nghĩ là Uyên thử T thôi. – Trong lòng thế nào, mình nói y vậy.
– Là thật thì sao? – Ẻm rất có sở thích hỏi ngược lại người khác.
– Không tin.


- Kém tự tin đến vậy hả? – Ẻm dường như rất có hứng thú với vấn đề này.
– Không phải kém tự tin, mà là biết người biết ta. T tự hiểu mình đang đứng ở đâu! – Mình cười.
– Thấp hơn Uyên phải không?
– Ừm, có lẽ vậy.
– Thế… Uyên cúi xuống được không?
– Cúi xuống làm gì cho mỏi cổ. – Mình cười he he.


Mình cười, ẻm cũng cười, cứ như hai đứa khùng.


- Nói thật nè, nghe không? – Ẻm hỏi.
– Nghe chứ. – Mình gật đầu.
– Hôm đó… đúng là Uyên thử T thôi…
– Ờ, biết ngay mà.
– Chưa hết…
– Gì nữa?
– Đó là lúc đầu… nhưng lúc sau lại khác… – Ẻm nhìn mình.
– Sao? – Mình quay đi nơi khác.
– Uyên bị cuốn vào, đến khi T dừng lại… Uyên mới nhận ra mình đang làm gì..


Mình không nói gì, hơi mụ mị trước lời thú nhận của ẻm. Ẻm nói thật hay đang nói dối? Mình chả biết nữa, không đủ khả năng để nhận ra. Công bằng mà nhận xét, có lẽ em Uyên tinh tế và sâu sắc hơn mình.


- Cảm xúc nam nữ thôi đúng không? – Mình vờ hỏi bâng quơ.
– Nghĩ Uyên có thể có cảm xúc với một người Uyên không chút cảm tình sao? – Ẻm cười vẻ giễu cợt.
– Hên xui! – Mình lắc đầu.


- Ê, đi đâu đó? Dọn nè!! – Ẻm chợt đứng dậy lên lầu, mình vội kêu lớn.
– Phạt T, dẹp một mình đi! – Ẻm nói, đi một mạch lên lầu, chẳng thèm quay lại.



Tối nay trời không mưa, không gian thoáng đãng, sao mọc chi chít lấp lánh. Mình lại dụ dỗ chị ra ban công ngồi hóng mát, em Uyên chẳng biết sao lại nằm lì trong phòng, không thèm ra mặc dù chị có rủ. Vậy càng tốt, được tự do riêng tư với chị, mình muốn còn chẳng được.


- Trời mát, trăng sáng nữa… thích quá T hén!!! – Chị tựa người vào lan can, mỉm cười nhìn mình.
– Ừ, trăng sáng thật, nhưng không sáng bằng chị!! – Mình nháy mắt.
– T này… suốt ngày chọc chị… – Chị nguýt mình, xinh thế cơ chứ.
– Nói thật chứ chọc gì… chị là mặt trời của đó em đó… cho hôn mặt trời cái coi có phỏng mỏ không ta! – Mình hôn phớt lên má chị.
– Càng ngày càng hư… – Chị đỏ mặt làu bàu, nhưng miệng cười toe.
– Trai không hư gái không yêu hơ hơ…
– Chỉ giỏi nói bậy!!


Pha trò cho chị vui thôi, thật ra trong lòng mình rối bời. Câu nói của ngoại lúc trưa vẫn còn văng vẳng trong đầu mình. Mọi chuyện đã khó, giờ càng khó gấp bội. Ba mẹ mình sống khá thoáng, nhưng lại rất nể bà ngoại, sao càng ngày mọi thứ càng trở nên mù mịt…


Cảm giác giống như hai đứa mình đang đi trong một đường hầm tối đen, đi mãi… đi mãi… vẫn chẳng thấy lối ra… một chút ánh sáng le lói cũng không phản chiếu..


- T nghĩ gì vậy? – Giọng nói êm ái của chị vang lên.
– Không có gì. – Mình cười lắc đầu.
– Chiều giờ T lạ lắm, có gì không kể chị nghe được hả? – Chị nhìn mình dò xét.
– Không có gì thật mà! Em hơi nhức đầu thôi. – Lí do muôn thuở của mình, mỗi khi không biết viện cớ gì.
– Lấy thuốc T uống hén! – Và đương nhiên, áp dụng với cô gái ngây thơ như chị, mình chưa khi nào thất bại.
– Chút hết à, lâu lâu em hay bị vậy thôi, chắc tại học nhiều quá! Chị đừng lo!
– Làm biếng như gì vậy đó… mà hở ra than tại học nhiều. – Chị lườm mình.


- Ờ, không tin thì thôi! – Mình vờ làm mặt giận, xoay đi nơi khác.
– Hi hi… tin mà!! Con trai gì cứ hở tí là giận à!! – Chị cười khúc khích, hai bàn tay nhỏ nhắn kéo mặt mình lại.
– Tin thì làm sao cho em hết nhức đầu đi! – Mình cười đểu.
– Làm sao giờ? – Chị ngơ ngẩn.


Mình không đáp, ngón tay chỉ chỉ lên trán.


- Chụt… chụt…


Chị vỡ lẽ à lên một tiếng, chu môi hôn vào trán mình hai cái rõ to, sau đó le lưỡi lấm lét nhìn quanh, chắc sợ em Uyên đi ra thấy được.


- T đỡ chưa? – Chị thẹn thùng.
– Chưa. – Mình ụ mặt.
– Chứ sao mới đỡ nữa?
– Vầy nè…


Chưa dứt lời, mình siết chặt chị đặt một nụ hôn nồng cháy lên đôi môi tươi thắm mềm mại… thật lâu… thật lâu…


- T này… ở đâu cũng làm bậy được hết vậy… ta thấy bây giờ… – Chị đẩy nhẹ mình ra, mặt nóng bừng trách móc.
– Uyên biết chuyện mình rồi, chị còn lo gì nữa nè! – Mình cười khà khà.
– Bé Uyên biết rồi hả? Sao biết được hay vậy? – Chị kinh ngạc.
– Thái độ của chị như vậy, ai chả biết.
– Hix… rồi bé Uyên có nói gì không? – Chị lo lắng hỏi.
– Không. Còn ủng hộ, mong mình hạnh phúc nữa!
– Hi hi… bé Uyên tốt quá à!!


Chị cười sung sướng, gương mặt rạng ngời niềm hạnh phúc.


- Chắc tại vậy nên tối nay Uyên không ra đây, sợ làm phiền mình hén T? – Chị suy luận ngay, nhìn mặt vừa đáng yêu lại có chút buồn cười.
– Ừm, chắc vậy! – Mình cũng chẳng biết ẻm nghĩ gì nữa, gật đầu cho qua.


Càng về khuya khí trời càng lạnh, mình kéo chị lại gần, tựa vào người mình sưởi ấm cho chị.


Chuyện ngoại nói, mình không định kể chị biết làm gì, mất công chị lo thêm. Chị rất yêu mình, nhưng tâm hồn lại cực kỳ mong manh yếu đuối, mình sợ chị không chịu được áp lực, sẽ buông xuôi. Một khi con người ta đã muốn buông xuôi, thật chẳng cách gì có thể níu kéo được nữa… mình hiểu điều đó. Mình sẽ không cho phép nó xảy ra.


- Tay T ấm quá!!! – Chị nhẹ cầm tay mình.
– Người tình nóng bỏng mà he he… – Mình nhăn răng.
– Ghê quá đi! Cười gì mà nham nhở, nhìn giống… – Chị nhăn mặt.
– Giống gì?
– Dê xồm hi hi…
– Ax… cho chị ăn món dê xối xả bây giờ, muốn không hả?
– Hi hi… thôi… chị ăn cơm no rồi…


Tâm trạng chị rất vui, có lẽ vì nghe chuyện em Uyên



đã biết và ủng hộ bọn mình, nên cười đùa suốt. Lâu nay phải giấu ẻm, với người không biết nói dối như chị, chắc khổ sở khó khăn và thấy có lỗi lắm.


Chị không chút nghi ngờ gì về mối quan hệ giữa mình và em Uyên. Mình cũng không muốn nói ra làm chi, mọi thứ còn quá mơ hồ. Những lời em Uyên nói, mình chẳng tin được, có thể ẻm cao hứng trêu đùa mình cho vui thôi, mà có là thật thì mình cũng chả hơi đâu mà quan tâm. Hơn nữa, mình thích chị như thế này, vô tư vui vẻ, chẳng phải lo nghĩ bất cứ việc gì. Mọi chuyện mình sẽ cố gánh vác, không để ảnh hưởng đến chị.


Đầu nghĩ miên man, tay mình vuốt nhẹ mái tóc óng ả mát lạnh vì hơi sương của chị.


- T lạ quá à, không nói gì hết vậy? – Mắt chị tròn xoe.
– Nếu… em nói nếu thôi nhen, nếu một ngày chị phải đi nơi khác, không ở nhà em nữa, chị có buồn không? – Mình vờ hỏi bâng quơ.
– Buồn chết luôn!!! Sao tự nhiên T hỏi vậy? – Chị ngơ ngác nhìn mình thật lâu.
– Không, tò mò hỏi chơi thôi mà!! – Mình cười xòa.
– Làm chị hết hồn, tưởng… dì dượng sắp đuổi chị đi chứ! – Chị đấm vào ngực mình.
– Không có đâu… hì… – Mình gượng cười, mà lòng thấy đau nhói.


- T nè… – Chị kêu khẽ.
– Hả?
– Dù có chuyện gì… T cũng đừng bỏ chị nghen!!! – Tay chị siết chặt tay mình như sợ rời ra, ánh mắt long lanh soi lên mặt mình.
– Xàm quá!!! Không bao giờ có chuyện đó đâu! – Mình mỉm cười, hôn nhẹ lên mắt chị.
– Ừm… có gì… chắc chị… – Chị cúi đầu, ngập ngừng.
– Chị chết cho T coi phải không? – Mình nhướng nhướng mày.
– Hi hi… sao biết hay vậy?
– Thuộc bài rồi, mốt đổi câu khác đi ha ha!
– Hứ…


Bị mình bắt bài, mặt chị đỏ lên như gấc chín, nhưng bàn tay lại siết chặt mình hơn.


Chẳng biết sao mỗi lần nghe chị nói câu này, mình lại không tự chủ được phải rùng mình. Một nỗi lo lắng mơ hồ ập đến, liệu một ngày nào đó… chị sẽ làm như thế không??? Mình sợ hãi khi nghĩ đến điều ấy.


- Cả ngày không gặp, nhớ em không? – Mình cười hỏi.
– Nhớ… – Chị vuốt tóc.
– Chưa đủ.
– Nhiều lắm!!! – Chị le lưỡi mắc cỡ.
– Không hỏi lại em hả? – Mình cười to, nhìn chị e thẹn thật thú vị.
– T nói đi…
– Đã hỏi đâu mà kêu nói?...

Tags: yeu tham chi hoyeu tham chi ho
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» [18+] Yesterday – Sexmania
» A Little Love - tình yêu bé nhỏ
» A Love Story Of Teen (Đã Full)
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
1234...242526»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON