watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 21:43,Ngày 27/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 5462

Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh


» Đăng lúc: 08/03/15 13:53:09
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

-CÔ thật đáng thương
-Cái gì?-Đại Ánh ngạc nhiên nhìn nó
-Tôi nói cô thật đáng thương, phải hành hạ người khác mới có thể vui vẻ, luôn muốn chiếm đoạt hạnh phúc của người khác và nghĩ rằng có nó sẽ hạnh phúc.
-Mày im đi, nói nhiều
Đại Ánh tức giận dùng cây gỗ gần đó quất mạnh vào người nó.
-Ha ha, sao? biết thế nào là đau đớn chưa
-Nếu hành hạ tôi làm cô thấy vui như vậy thì coi như trước khi chết tôi cũng có ích.
-Được, vậy tao sẽ làm cho mày phải quỳ xin tha
Để chứng minh cho hành động của mình Đại Ánh dùng chân đá mạnh vào người nó, nhiều nhất là vùng bụng
-Mày chết đi.
Đại Ánh dồn bao tức giận vào người nó, do lực tác động quá mạnh khóe môi nó bắt đầu chảy máu.
-sao? mày thấy thế nào? Bây giờ ai thắng ai thua đây?
Nó mệt mỏi không trả lời, mồ hôi túa ra trên trán , trong đầu nó bây giờ chỉ còn lại hình ảnh của hắn mà thôi, bấc giác môi nó mấp mấy
-Gia…gia Huy..
-Ha ha thật tội cho mày, đừng nghĩ gia Huy sẽ tới đây cứu mày. Đừng hy vọng nữa.
Nó nằm dưới sàn, khuôn mặt trắng bệch, toàn thân rã rời. nhìn nó mà Đại Ánh hả dạ vô cùng
-Chưa hết đâu, tao còn một món quà nữa dành cho mày đây.
Lấy trong giỏ ra một con dao nhỏ, cúi xuống bên nó
-tao sẽ cho mày chết thật khó coi
Đại Ánh không ngần ngại đưa con dao sáng choang sắc nhọn lên khắp mặt nó, cô ta muốn thấy vẻ sợ hãi của kẻ thù nhưng nó vẫn không biến sắc
-Được, mày giỏi lắm để coi mày còn cứng đầu được bao lâu.
Đại Ánh vung con dao sắc bén định rạch một đường trên mặt nó thì một giọng nói làm cô ta khựng lại
-Cô nghĩ mình đang làm gì vậy?
Quay lại, phía sau cô ta là Trung Vĩ, người của Trung Vĩ nhiều hơn nên tất nhiên anh ta chiếm ưu thế
-Sao anh biết chỗ này?
-Cô không cần biết, chỉ cần trả lại “vật phẩm” cho tôi
-Không đời nào, cô ta là của tôi.
Cạch….
-Thật phiền phức
Nói một cách chán nản Trung Vĩ đồng thời lên đạn chỉa súng vào đầu Đại Ánh
-Anh dám?
-Thử nhé
Khuôn mặt thích thú đó khiến Đại Ảnh biết mình đang đối mặt với một tên liều mạng.
Thấy cô ta im lặng Trung Vĩ nhếch môi
-Đưa con nhỏ đó đi
Một tên thuộc hạ tháo dây trói, bế nó lên. Nó vẫn mở mắt nhưng không phản kháng cũng không nói gì, nó đã kiệt sức.
Nhìn Đại Ánh Trung Vĩ mỉa mai
-Bây giờ tôi biết vì sao tên Gia Huy chọn con nhóc đó chứ không phải cô rồi
-Cái…cái gì?


-Cô ….. Quá tầm thường ha ha ha
Để lại một tràng cười dài Trung Vĩ bỏ đi. Đại ánh nắm chặt tay ánh mắt căm tức
-Đồ đê tiện!
Đưa nó tới một nơi cách đó không xa, cuối cùng nó cũng được ngồi dựa lưng vào một gốc cây. Trung Vĩ ra lệnh cho đám thuộc hạ
-Gọi cho chồng cô ta đi
Quay sang Trung Vĩ nâng cằm nó đưa chai nước đút cho nó một ít nước
-Thấy chưa, ở chỗ anh sung sướng không chịu, bỏ trốn làm gì bây giờ thương tích đầy mình.
Nhìn nó Trung Vĩ bỗng thấy thích thú
-Cô em cũng xinh nhỉ?
-Bỏ bàn tay dơ bẩn của mày ra ngay
Hắn và Mạnh Khang cùng đám vệ sĩ đứng phía sau giọng đầy đe dọa
Nhìn sang nó hắn hơi nhíu mày
-Trung Vỹ?
-À…đừng có nhìn tao như vậy, không phải tại tao đâu.
Ngồi xuống Trung Vĩ cầm dao kề sát cổ nó
-Nhưng nếu bây giờ mày không chịu nhượng bộ thì kết quả cuối cùng là …tại mày đó
-Mày muốn sao?
-Ha ha, mày biết mà.
Hắn quay sang Mạnh Khang
-Tất cả không được xen vào
Trung Vĩ đắc ý
-Xử nó đi
Đám người kia hùng hổ cầm gậy xông vào
-Gia Huy cẩn thận
Sau tiếng của mạnh Khang một cây gậy vụt mạnh từ phía sau khiến hắn khụy xuống. khuôn mặt vẫn không tỏ ra một chút sắc thái.
-Gia…Gia Huy…
Nó thấy tất cả, nghe tất cả môi mấp mấy gọi tên hắn, không biết hắn nghe không chỉ thấy ánh mắt hướng về phía nó.
-CÔ…cô làm gì vậy?
Mọi người bất ngờ trước hành động của nó, nó nắm lấy tay cầm dao của Trung Vĩ đang kề ngay cổ ấn vào cổ mình. Một vệt đỏ lan ra làn da trắng. nó nhìn sang hắn nói giọng tức giận
-Em thà chết còn hơn nhìn anh như vầy, thà chết không làm gánh nặng của anh.
-Ngốc…ngốc…em thật ngốc!
Hắn la nó nhưng ánh mắt dịu dàng , không đợi thêm nữa hắn bắt đầu chống trả lại bọn người kia , Mạnh Khang và đám vệ sĩ cùng xông tới.
Một cuộc hỗn chiến xảy ra trong tích tắc, hắn lao về phía Trung Vĩ ánh mắt anh ta đang hoang mang.
-Khốn kiếp, nếu không giết được mày tao sẽ cho mày phải sống trong hối tiếc.
Ôm nó đứng lên Trung Vĩ ấn mạnh dao cứa vào cổ nó. Những dòng máu đỏ chảy xuống làm bao nhiêu quyết tâm của hắn cũng trôi theo
Phía xa một người tai đeo tai nghe đang dùng ống nhòm quan sát tất cả
-Thưa cậu, tên đó giết cô gái thì sao?
-Hắn không dám cãi lời tôi đâu, vở kịch này hay thật
-Nhưng hắn vào đường cùng rồi biết đâu…
-Thì cứ đợi mà xem, dù sao hắn cũng đã làm trái ý tôi anh nghĩ tôi nên cho cậu ta sống tiếp không?
Một đường cong nham hiểm ẩn hiện trên gương mặt đó. Hắn thích thú nhìn ra phía xa
-Không được động tới vợ tao. nếu không đừng trách
-Ha ha thử xem –con dao mỗi lúc một cứa sâu vào cổ nó
Hắn đau lòng lắm, giọng thương lượng
-Vậy tao sẽ thay chỗ cô ấy
Ngẫm nghĩ vài giây Trung Vỹ mỉm cười
-Được. Mày lại đây
Nhanh chóng Trung Vỹ đẩy nó về phía Mạnh Khang một tay cầm súng chĩa vào đầu hắn.
-Ha ha lần này mày hết đường thoát
Cạch..**
Trung Vỹ ánh mắt ngập trong thù hận, tay lên đạn nhắm thẳng vào đầu hắn
-Voi con….-Mạnh Khang ngạc nhiên thấy nó khập khiễng bước ra khỏi nơi an toàn ánh mắt trống rỗng bước lên phía trước
-ĐỒ NGỐC EM LÀM GÌ VẬY?
Hắn hét lên như muốn tỉnh dậy và làm chủ hành động của mình, nhưng nó không quan tâm, nhìn thẳng vào Trung Vĩ nó nói đủ nghe
-Tôi phải làm sao mới cứu được anh ấy?
-Cái…cái gì? Cô em điên à? –Trung Vĩ nhếch môi chế giễu. nhưng nhìn ánh mắt nó hắn ngừng cười. móc trong túi ra một khẩu súng ngắn ném về phía nó
-Tôi không biết trong đây còn đạn không, bây giờ cô em dùng súng bắn vào đầu mình nếu súng hết đạn thật thì cô em chết, hắn cũng phải chết. Nếu cô còn sống được thì tôi tha hắn.
-MÀY ĐIÊN RỒI –Mạnh Khang tức giận, nhìn sang nó Mạnh Khang kéo nó về
-Đừng nghe lời hắn…
Chưa nói hết nó đã tuột khỏi tay Mạnh Khang cúi xuống cầm lấy cây súng.
-Voi con….
-Tôi sẽ thử
-Ha ha ha tuyệt, nào để xem sống hay chết đây
Trung Vĩ thích thú quan sát từng cử động của nó. Cầm súng chỉa vào đầu mình nó hướng ánh mắt về phía hắn đang nhìn nó giận giữ. Nó chỉ mỉm cười, tay nhẹ nhàng lên đạn
Cạch…***
Mọi ánh mắt đổ dồn vào nó
(bạn đang đọc truyện tại Doisuytinh, chúc các bạn vui vẻ)
Chap 38:
Đối với hắn thời gian như ngừng lại người hắn tê cứng trái tim hắn đập thật nhanh ánh mắt nhìn chăm chăm người con gái trước mặt.
Nó vẫn đứng đó, thản nhiên cầm khẩu súng đã lên đạn bóp cò
**Tách***
Mọi người đều như ngừng thở chỉ duy có nó là thấy thoải mái một cách lạ lùng, vì nó biết dù sống hay chết thì cũng sẽ bên cạnh hắn.
-Khôn..g…không có đạn –Mạnh Khang thở ra nhẹ nhõm.
Quay sang Trung Vĩ Mạnh Khang gằn giọng
-Thằng khốn, súng không có đạn mày thua rồi thả Gia Huy ra.
Trung Vỹ vẫn giữ vẻ đắc ý, cười vang
-Ha ha ha ha tụi mày ngu hết biết, mày nghĩ tao sẽ giữ lời sao?
-MÀY…
Mạnh Khang tức lắm nhưng giờ sinh mạng hắn đang nằm trong tay Trung Vĩ nên cũng không thể làm gì được.
-Ha ha Gia Huy, kéo dài làm gì đằng nào mày cũng phải chết thôi.
Ánh mắt sáng lên tia đắc chí xen lẫn thù hận, Trung Vĩ ấn sát súng vào đầu hắn tay chuẩn bị bóp cò
**Cạch ** Cạch**
-Nếu mày cũng hết muốn sống thì bóp cò đi.
Mạnh Khang cùng đám vệ sĩ phía sau đồng loạt chỉa súng vào Trung Vĩ. Nhưng ý muốn bào thù của hắn lớn hơn tất thảy nỗi sợ.
-Được, vậy tao với mày chết cùng nhau vậy.
Bốp….
-Á..á..
Chưa kịp bóp cò thì phía sau một vật nặng và cứng đập mạnh vào đầu làm Trung Vĩ choáng váng ngả ra đất. hắn nắm bắt cơ hội đá cây súng ra xa lao tới bên cạnh kéo nó sát vào người.
-Bắt hắn đi.
Mạnh Khang cùng người của hắn tiến tới phía Trung Vĩ.
-Mày thua rồi!
Ánh mắt tức giận Trung Vĩ nhìn về phía người đã đánh hắn, là Đại Ánh
-Con khốn, mày có biết mày đang làm gì không
-Tôi phải bảo vệ Gia Huy
Mạnh Khang đã chỉa súng vào Trung Vỹ.
Hắn nhìn nó, nó đã đuối sức, nãy giờ nó cố gắng gượng
-Tiểu Du, em có đau lắm không?
-Em…
Chưa nói được gì nó đã lịm đi, cơ thể không còn nghe theo ý nó nữa
-Tiểu Du!
Hắn ôm nó vào lòng bế nó lên.
-Cậu tính xử hắn sao đây Huy?
-Tùy cậu.
Hắn đang quay gót bỏ đii thì Trung Vĩ hét với theo
-ĐỒ HÈN NHÁT, MÀY CÓ GAN QUAY LẠI ĐÂY CHO TAO
-Câm miệng đi mày chết chắc rồi
Không hiểu suy nghĩ như thế nào mà hắn quay sang
-Về thôi Khang
-Nhưng còn hắn?
-Tha cho hắn đi
-Sao…?
-MÀY SẼ HỐI HẬN CHO MÀ XEM. –Trung Vĩ nói với theo
Tuy thắc mắc nhưng Mạnh Khang cũng theo hắn ra xe.
Mạnh Khang nhìn hắn đang ôm chặt nó
-Chẳng giống cậu tí nào . Sao lại tha cho hắn
Ánh mắt vẫn không rời khỏi nó vẻ mặt trầm ngâm hắn thở hắt ra
-Tôi không muốn nhúng tay vào những việc như thế này nữa. Bây giờ tôi có thứ quan trọng hơn cần phải bào vệ!
Nhìn sang nó Mạnh Khang phần nào hiểu được cảm giác của thằng bạn thân.
Mấy chiếc xe bắt đầu lăn bánh bỏ lại Trung Vĩ và Đại Ánh.
-Gia Huy, em mới là người cứu anh mà
Ánh mắt cô ta buồn man mác, nhìn thấy mà Trung Vĩ càng tức giận
-CON NGU , MÀY LÀM HỎNG CHUYỆN RỒI
Trung Vĩ bật dậy với lấy khẩu súng chĩa thẳng vào Đại Ánh, khuôn mặt hằn lên những đường nét giận giữ khiến Đại Ánh hoảng sợ tột độ
**Đoàng***
(bạn đang đọc truyện tại Doisuytinh, chúc các bạn vui vẻ)
Âm thanh vang lên giữa khu rừng núi vắng lặng.Một dáng người gục xuống máu dần loang ra thấm xuống mặt đất
***
Chiếc xe dừng lại, hắn bế nó vào nhà bước chân gấp gáp
-Thiếu gia…thiếu phu nhân bị sao vậy?
-Mau gọi bác sĩ
-Va…vâng!
Bảo Như sốt ruôt ở nhà đợi tin cũng lo lắng
-Chị Đường Du bị gì vậy ? có chuyện gì….
-Không sao, có gì anh từ từ kể cho em nghe.
Đặt nó lên giường , nhìn nó bị thương khắp người mà hắn thấy lòng se lại
-Tiểu Du, xin lỗi em
*1 Tiếng sau
Vị bác sĩ vừa khám cho nó xong quay sang hắn, mạnh Khang và Bảo Như
-Bị thương nhiều quá, cô ấy chịu đựng được quả thật không phải dễ
-Vậy có gì nghiêm trọng không?
-Chân bị thương rất nặng. Tạm thời không nên cử



động nhiều. Nếu muốn di chuyển có lẽ nên dùng xe lăn hay nạn sẽ tốt hơn.
-Còn những vết thương khác? Lúc nãy thay đồ em thấy toàn thân chị ấy đầy vết thương.
Bảo Như lo lắng nhìn bác sĩ, riêng hắn nghe tới đây cũng thấy nhói nơi lồng ngực
-Những vết thương đó cũng cần thơi gian tĩnh dưỡng mới hết được, nhưng trong vài ngày tới có thể cơ thể sẽ rất ê ẩm và đau nhức.
-Ông thêm thuốc giảm đau vào thuốc chứ? –Hắn chau mày
-Ừ, đây là toa thuốc
Bác sĩ đi rồi, Mạnh Khang và Bảo Như cũng đã về phòng hắn ngồi kế bên nhìn nó nhắm nghiền mắt hơi thở nhè nhẹ hắn cảm giác thật yên bình những chuyện xảy ra hôm nay như một giấc mơ vậy. Không, nói đúng hơn là một cơn ác mộng thì đúng hơn....

Tags: ba xa nghich ngom em la cua anhba xa nghich ngom em la cua anh
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
» Nhật Ký Mang Thai Khi 17
1234...282930»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON