watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 22:33,Ngày 23/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 8579

Chàng hoàng tử trong giấc mơ


» Đăng lúc: 12/03/15 07:41:46
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Puny vừa lắc đầu đáp lại thì Vyl lên tiếng:


Không biết ai phiền ai !


Cô bé mím môi chịu đựng. Anh cứ thích làm người ta điên lên mới chịu sao?


Cậu chủ! Cậu tính không về nhà?


Anh ấy sẽ về ngay thôi! – Puny lại đáp thay vì biết anh sẽ lại cười khẩy hoặc im lặng không nói gì


Trước khi chính thức làm quản lí dài hạn ở nhà Vyl, Ryo đã biết cái sự cố chấp của Vyl qua lời kể của bà chủ


Vyl thay 5 người quản lí trong vòng 1 tuần. Lúc đầu, anh nghĩ sẽ cũng như những người kia tự động bỏ việc. Ai ngờ tiếp xúc quen với Vyl anh nhận ra Vyl là chàng trai tuy cố chấp nhưng trong lòng mang một sự ấm áp và tốt bụng vô cùng. Từ đó, anh chăm sóc cho Vyl. Quen rồi thì thi thoảng trách móc Vyl vài câu, nhiều khi anh gây chuyện thì đi giải quyết, không về nhà thì phải đi tìm cho bằng được


Đó là công việc của người quản lí!


Gào thét, năn nỉ mãi Vyl không chịu về Ryo đành về một mình!


* * *


Vừa về tới nhà tiếng khóc từ phòng khách vọng ra làm Vyl ngán ngẩm.Anh ghét nhất chính là tiếng khóc!


Anh đi vào trong nhà lên tiếng:


Ryo! Anh làm cái gì mà ồn ào thế hả?


Anh quản lí nghe tiếng vội vàng chạy ra:


Cậu chủ!Về rồi sao?


Chứ không về thì đứng được ở đây chắc!


. . . Cậu có cần bắt bẻ thế không?!


Ryo có vẻ rất thận trọng và nhỏ nhẹ lên tiếng:


Cậu chủ! Bà chủ về rồi .Hơn thế nữa. . .


Chưa nói dứt câu mẹ của Vyl đã lao ra ngoài ôm chầm lấy cậu con trai khóc lóc thảm thương hơn khi nãy! Anh ngạc nhiên chưa kịp hỏi bà đã kêu gào:


Con trai mẹ! Hu hu hu! Con nhất định phải làm chủ cho mẹ!


Anh vẫn vô cùng khó hiểu:


Rốt cuộc mẹ có chuyện gì?


Bố con… Ông ấy dám đổi thư kí mà mẹ nhọc công tìm kiếm! Cô thư kí mới rất xinh đẹp… hức…hức và trẻ nữa .Cô ta sao có thể ở cạnh bố con chứ. Cô ta thấy bố con đẹp trai như vậy chắc chắn sẽ giở trò mà.Nói xem mẹ sao chịu được đây!


Anh tạm thời hiểu nguyên do.Vỗ vai an ủi bà 1 lúc anh cũng không biết phải làm sao.Thư kí là do bố lựa chọn chứ đâu phải việc mình nên xen vào .Nếu bố thực sự nghiêm túc lẽ nào chỉ vì thư kí mà lạnh nhạt gia đình


Buông Vyl ra bà vẫn thút thít khóc.Anh quản lí ngồi bên cạnh thi thoảng lại đưa giấy cho bà lau nước mắt!


Ryo! Anh thấy ông ấy có sai không cơ chứ!? Tôi biết phải làm sao?


Không sai – Anh quản lí buột miệng


Nghe thế bà càng gào khóc làm Ryo khó xử vội biện bạch:


Ý tôi là không sai mới lạ đó bà chủ!


Bà gật gật đầu. Vỗ vai anh:


Chỉ có anh mới hiểu tôi!


Không lẽ bà chủ chỉ vì ông chủ mời cô thư kí mới về mà giận sao?Thư kí đương nhiên phải trẻ và xinh rồi!


Không những thế. Ông ấy dám trách móc tôi vì mắng cô ta. Trời ạ. Nếu như thế chẳng phải ông ấy dám bỏ tôi đến với cô ta !


Không có chuyện đó đâu thưa bà chủ!Ông ấy chắc có lí do gì đó mới đổi thư kí


Không thể. Tôi đã chọn rất kĩ mới chọn được thư kí nghiêm túc trong công việc,không quan tâm quá mức tới ông ấy ,còn rất đẹp trai!


Đang uống nước nên Vyl suýt thì phun hết ra.Còn Ryo thì chỉ biết cười đau khổ cho ông chủ!


Nếu đã là thư kí nam mấy việc pha trà, chăm lo sức khỏe của giám đốc liệu có được đảm bảo. Hay là thi thoảng thay vì cho đường anh ta cho muối, thay vì đặt trà lên bàn anh ta lại đổ nguyên cả cốc lên người Tổng giám đốc!


Bà chủ à.Thực ra là nam sẽ không thích hợp làm thư kí đâu! Thiết nghĩ bà nên hiểu cho ông chủ!


Tôi nhất quyết không bỏ qua. Ít nhất cũng nên giải thích chứ! Mặc kệ ông ta! Ngày mai có buổi tiệc ở công ti Star là công ti đối tác mới của chúng ta. Anh chuẩn bị kĩ lưỡng đấy!


Ryo gật nhẹ đầu. Đợi bà Vân lên phòng anh mới đi sang chỗ Vyl ngồi nhẹ nhàng:


Cậu chủ!


Sao?


Ngày mai cậu có thể đi cùng bà chủ tới buổi tiệc đó


Không thể


Cậu không đi bà chủ sẽ bị họ khinh thường đấy! Mấy bà chủ doanh nghiệp đằng trước thì cười nịnh hót sau lưng không ngừng chê trách bà chủ không có con trai quan tâm.Cậu phải đi để cho họ thấy cậu hơn hẳn lũ con trai vô dụng kia


Quan tâm gì mấy con khỉ đột đó. Nói gì cũng vô ích!


. . . Người ta là Giám đốc doanh nghiệp không phải khỉ đột đâu cậu chủ!


Tôi cảm thấy không chút khác biệt


ĐIên lên mất! Cậu nhất định là không đi đấy hả?!


Anh ôm Bubu lên ngắm nghía một hồi:


Nhóc con, đói rồi?!


Bubu ngoan ngoãn dụi dụi vào người anh, kêu Meoz Meoz


Cậu chủ! Tôi đang nói chuyện với cậu mà cậu lại đi bơ tôi để nói với con mèo này à?


Nó là Bubu – Anh đặt Bubu vào tay Ryo


Bubu hay Lulu thì vẫn chỉ là mèo thôi – Ryo rất sợ mấy con vật có nhiều lông thế này


Anh run run định đẩy nó xuống thì nghe tiếng Vyl:


Anh cho Bubu ăn đi


C-Cái gì?! Này! Cậu chủ! Tôi… tôi không thể đâu! Tôi… sẽ ném nó ra ngoài đấy! Cậu quay lại đi! Tôi ghét mèo!


Meoz Meoz – Bubu nhìn lên Ryo bằng ánh mắt mèo nhỏ dễ thương!


A! Sao mi lại nhìn ta như thế?! Ta ghét nhất mấy con vật như mi đấy! – Ryo chuyển qua nói chuyện với Bubu


Sau một hồi Bubu nũng nịu Ryo. Anh cuối cùng cũng thay đổi ánh mắt


Nhưng mà… ôm mi cũng ấm đấy! Nào, ta đi ăn thôi


* * *


Hôm sau, một ngày như bao ngày khác. . . Cả đám sau buổi học là lại tụ tập tại phòng tập. Cảm nhận không khí u ám lan tỏa 3 cô bé vừa định rời đi thì Tan lên tiếng:


Một tháng nữa anh sẽ tốt nghiệp! Mấy đứa cũng sắp kết thúc một năm học rồi! Và anh sẽ tiếp quản công việc của bố! Xa anh chắc mấy đứa buồn lắm đúng không?


Bọn này cảm tạ anh còn không hết – Huan để vẻ mặt mỉa mai câu cuối của Tan


Tan lườm Huan nhưng hôm nay anh sẽ là Hội trưởng gương mẫu!


Anh nhất định phải làm Tổng giám đốc “gương mẫu, công tư phân minh” đấy – Lại đến Zita mỉa Tan


Được lắm Zita. Cậu GIỎI lắm – Là Huan vỗ vai Zita đồng lòng


Tan quay sang Vyl thấy cậu không nói gì! Tan vội vàng lao ra ôm chặt Vyyl


Vyl! Có mỗi cậu tốt với anh nhất! Phải thế chứ. Ai như hai cái thằng kia. Vô tình quá mà!


Anh đừng làm ồn lúc người ta ngủ – Vyl nói xong … ngủ tiếp!


Các cậu có thể tàn nhẫn hơn nữa không? – Tan nhìn cả đám mà nản chí


Tam cô nương lúc này đến gần Tan


Anh Tan! Chúng em mong anh làm việc tốt! Mau mau kết hôn và mời cả bọn đi du lịch. Nhaaaa – Cả ba mỗi người một câu


Tan gật gù. Chỉ có mấy cô bé ấy là có tâm một chút còn mấy thằng kia đáng chết lắm!


Nhất định! Mấy đứa kết hôn cũng phải mời anh đấy


Vâng! Mời anh đầu tiên


Nào! Để anh ôm lần cuối trước khi rời trường – Tan lên tiếng định ôm Lin đầu tiên


Bỗng chốc Zita kéo Lin ra


Ôm lần cuối nào – Zita ôm Tan


Tan chỉ thầm cười. Ba tên đó chỉ có thế mới trở lại bình thường được! Nếu không chắc để anh đi mà không lời từ biệt mất!


Ôm Puny dễ thương nào


Bắt “ngón” tay được rồi – Vyl lên tiếng


. . . Cậu có cần kiệt sỉ vậy không? – Tan liếc Vyl


Vậy thì ôm Gum chắc không sao! Em là đứa dễ gần mà – Tan lại tiếp


E hèm! Anh ôm một đứa con trai làm gì! – Huan đáp


Huan! Anh chết với tôi – Thế là Gum và Huan lại đuổi đánh nhau loạn cả lên


Phòng tập thế là sẽ thiếu vắng đi một anh Hội trưởng tuy không quá nghiêm túc nhưng thật sự rất quan tâm mọi người!


Chia ly quả là điều đáng sợ! Nhưng đâu có gì là mãi mãi… chúng ta vẫn phải chấp nhận một sự thật là cái gì rồi cũng sẽ phải chia cách


Chia ly tuổi trẻ… Chia ly gia đình… Chia ly tình bạn… Chia ly tình yêu…


* * *


Vừa từ nhà đi xuống mẹ Puny đã cười nụ cười làm cô cảm nhận được lại sắp bị bắt ép làm gì đây mà


Uyên bảo bối của mẹ !Con là con ai mà dễ thương thế chứ?! Bộ này rất hợp với con. Mẹ thấy hình như con đang định đi đâu đúng không?Hay là con. . .


Cô bé rút tay ra khỏi tay mẹ mình lùi lại để có thể an toàn.Cô lên tiếng:


Mẹ lại định kêu con làm gì đây?


Mẹ cô thôi nịnh nọt đi luôn vào chủ đề chính:


Hôm nay là ngày họp lớp nên mẹ sẽ về muộn. Mẹ không nấu cơm đâu nên con ra ngoài ăn hay là qua nhà Lin ăn ha.


Không thể qua nhà cậu ấy rồi ăn thế đâu mẹ. Phiền lắm!


Phiền gì. Nhà hai bên chúng ta như một nhà rồi còn. Đâu phải người lạ mà ngại hay không. Nếu không nói ra thì còn tưởng con với Hân là hai chị em đấy! À không nhà Hân dạo này hay có khách tới nên chắc không qua được. Con qua nhà con rể nha.Mẹ phải đi đây!


Puny cố gắng bình tĩnh nhất có thể, đáp:


Mẹ à. Mẹ nỡ để con gái qua nhà bạn trai ngủ ở đó hay sao?


Mẹ cô không mảy may quan tâm:


Là con rể nên không sao hết. Sớm muộn gì chẳng là người một nhà.Sợ con làm phiền tới con rể đẹp trai thôi. Nghe lời đi.Muộn rồi. Mẹ phải đi ngay!


Cô bé đành ngậm ngùi đi bộ ra bến xe:


Lại mất tiền oan!


Đi đến của nhà Vyl thì thấy mẹ Vyl đang đứng đó. Cô lễ phép chào hỏi:


Bác về rồi ạ!


Bà Vân quay lại có phần ngạc nhiên nhưng niềm nở hơn khi nãy vui vẻ đáp:


-Ôi !Con dâu!Mẹ mới về. Con tới đây có vẻ rất thường xuyên ha. Lâu không gặp trông con vẫn đáng yêu thế nhỉ?


Nghe bà nói vậy cô bé có phần hồ hởi .May mà chưa bay lên mấy bậc nữa không thì lại bị ngã không tiếc mất


Cô chủ ! Tìm cậu chủ sao?Cậu ấy ở trong kia đợi 1 chút! – Ryo chen ngang


Con dâu à!Mẹ có buổi tiệc nên phải đi shopping.Con đi với ta không?Mà thôi chắc chắn là đi mà


Puny còn chưa kịp nói gì thì mẹ Vyl đã kéo vào trong xe ngồi đợi Ryo!


Cậu chủ!Cậu nhất quyết không đi?


Vyl lãnh đạm đáp:


Còn phải nói bao lần nữa


Nhưng cô chủ cũng đi mà!


Anh quản lí sợ mất thời gian của bà chủ nên không khuyên nhủ nữa. Toan đi ra ngoài thì bị Vyl gọi lại.


Ryo hí hửng:


Thế nào? Cậu thay đổi quyết định rồi sao?Biết ngay mà!


Anh vẫn bộ dạng điềm tĩnh trả lời:


Con bé bị say xe nên anh đừng bật điều hòa


Chỉ thế thôi sao? Cậu không đi hả?


Đương nhiên


Anh quản lí bái phục cái tinh thần và ý chí “ như sắt như đồng” của Vyl. Thực sự thuyết phục anh đến gãy răng mà không thể lung lay được. Anh bất mãn đi ra ngoài


Huy nó không đi sao?


Không thưa bà chủ!


Cô bé thoáng thấy lạ nhưng rồi nghĩ anh cũng không thích đi mấy bữa tiệc đó cho lắm. Thực ra anh không thích thì cô càng không thích gấp bội


Ryo! Anh không bật điều hòa à!


Cậu chủ nói rằng cô chủ bị say xe thưa bà!


Đột nhiên bà Vân quay sang nhìn Puny làm cô thấy là lạ cũng ngạc nhiên nhìn về phía bà


Con dâu. Con bị say xe sao?Thế mà con không nói làm mẹ sơ ý quá!Để mẹ đi mua thuốc chống say!


Cô vội xua tay :


Không sao đâu ạ. Con chịu được mà. Không bật điều hòa là được


Con bé ngoan ngoãn này. Chỉ biết nghe lời thì phải làm sao?Dễ thương quá cơ-Bà Vân không kìm được ôm Puny!


* * *


Đến nơi, Puny choáng ngợp vì toàn cao ốc đồ sộ từ tầng 1 tới tầng . . . Cô bé cũng chẳng biết nữa. Thực sự nơi này là quá xa xỉ với cô.Ngắm đi ngắm lại đều không dám nhìn cái mác giá

...
Tags: chang hoang tu trong giac mochang hoang tu trong giac mo
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
» Nhật Ký Mang Thai Khi 17
» Chàng hoàng tử trong giấc mơ
» Hotgirls Siêu Quậy
» Tôi Muốn Gặp Lại Anh
1234...181920»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON