watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 14:04,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3874

Điệp Viên Nữ Hoàng


» Đăng lúc: 11/03/15 12:34:16
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

-Chị ơi! Em mời chị đi ăn chưa nhé!
Có vẻ như sự nhiệt tình này đã được Hân nhiệt liệt đón chào, nhưng kẻ ngồi bên cạnh thì không!
-ừ! Hình như em là lớp trưởng lớp 10a2 phải không? Chị đã gặp em một lần rồi.
Hân đứng lên đi theo cậu nhóc bỏ lại Đường Minh với một chồng bát đĩa. Nhìn theo hai kẻ đó, Đường Minh tức tối.
-Em rất khâm phục chị, vì chị đã giải oan cho thầy và tìm ra thủ phạm, thấy giai mời là đi ngay, đồ quỉ simaoha, đáng ghét, lại còn cười nói vui vẻ nữa chứ, bực quá đi thôi!


16. Đĩa bánh cuốn


Ông Long đang ngồi trên ghế uống trà thì Tố Trinh bước vào.
-Có chuyện gì?
-Dạ! Nhược Bằng càng ngày càng muốn bảo vệ Đỗ Quyên Quyên.
-Ta biết!
Tố trinh ngạc nhiên hết sức. Chẳng phải từ khi còn nhỏ, ông đã cấm Nhược Bằng và Quyên sao?
-Ông chủ! Tại sao?
-Muốn giết một con nhãi dễ như trở bàn tay, nhưng cái ta cần là tổ chức W. Ta muốn thông qua thằng bé để tìm hiểu!
Tố Trinh chợt mỉm cười, nịnh hót ngay:
-Hoá ra ông chủ đã tính toán kĩ như vậy, em có thể giúp được gì không?
-Theo dõi mọi hành động của cô ta!
-Ông không sợ Nhược Bằng yêu cô ta quá mà phản bội sao?
-Ha..haaaaaaaaa! dù nó có phản bội lại ta thì người nó yêu nhất cũng sẽ chết ngay trước mặt nó mà thôi!
Tố Trinh tái mặt. Bởi ông ta luôn có hình phạt kinh khủng nhất dành cho kẻ phản bội, ông ta sẵn sàng làm mọi việc để đạt được mục đích, thật đáng sợ. Còn cô chỉ như một con cá nằm trên thớt, không bị mổ thì cũng sẽ chết vì thiếu nước mà thôi.


Chiều.
Quyên chọn bộ quần áo mà cô cho là nữ tính nhất rồi cặp lên tóc một chiếc kẹp hình nơ…trông cô đáng yêu, nhẹ nhàng, thanh thoát, khác hẳn với những cô gái loè loẹt khi đi gặp người mình thích.
-Ê! Chờ lâu chưa?
Nghe tiếng nói quen thuộc, Nhược Bằng quay mặt lại thì thấy một cô gái….
-Trông cậu…xinh quá!
-Ta đi ăn nào!_Quyên không nói gì, nhưng trong lòng thực sự rất vui.
Đến một quán bánh cuốn, cả hai chọn bàn ở ngay góc ngoài…một lát sau đã thấy bóng chị phục vụ bê ra hai đĩa bánh nóng hổi. Gìơ Bằng mới để ý, quán ăn này có rất nhiều đôi tình cảm bón cho nhau ăn. Nhược bằng nhìn họ rồi lại nhìn mình với Quyên, thở dài.
-Sao cậu không ăn? Ngon lắm mà! Gì thế?
-Không không_Nhược Bằng chối bay.
Quyên bắt đầu để ý tới xung quanh, cô hiểu cậu ta đang muốn gì rồi.
Nhược bằng cố hình dung ra cảnh tượng hai người bón cho nhau ăn…lãng mạn dã man…….hai người cũgn ăn một đĩa bánh cuốn..và ăn dần cho đến khi hai đứa chạm môi nhau…đang đến đoạn cao trào thì….
-Cậc!
-Á…Á…Á…
Một tiếng hét thất thanh vang lên, Nhược Bằng vì mải tưởng tượng quá nên cắn cả vào lưỡi…..
-Đáng đời! cậu nghĩ gì mà tự dưng cắn cả vào môi thế hả?_Quyên nhăn mặt hỏi.
-Không có gì!_Mặt Nhược bằng đau khổ.
-Muốn tôi bón cho à?
Nghe thấy thế, hai con mắt của Nhược Bằng còn sáng hơn cả sao. Cậu lập tức nhắm mắt và há miệng thật to.
-Ngoàm!
Chờ mãi mà chẳng thấy có bánh vào miệng, cậu mở mắt ra thì thấy Quyên đã ăn hết cả hai đĩa bánh cuốn.
-Đồ ngốc! cậu bị lừa rồi! hâhhâhhhâh!
Quyên cười như chưa bao giờ được cười. Tuy bị lừa nhưng Nhược Bằng thấy rất hạnh phúc, không bón cho cậu ăn cũng được, chỉ cần ở bên cậu, Quyên cười là được rồi!


17. TỎ TÌNH


Một tuần trôi qua, chỉ còn hai ngày nữa là tổ chức buổi biểu diễn. Ai cũng lo lắng. Hân đang bận rộn với việc tập lại mấy động tác múa bà Ana dạy. Quân đã dần là nhóc em thân thiết với Hân. Lúc nào cậu cũng nói sẽ bảo vệ cô. Nghĩ đến đó thôi là hân lại phì cười. Khi ở cạnh thằng nhóc, Hân có cảm giác như đang ở cạnh gia đình vậy. Khi Hân và Đường minh chuẩn bị tập lại lần cuối thì Quân đến. Như mọi lần, chỉ cần cậu nhóc rủ là Hân đi ngay, nhất lại là hôm nay cậu nhóc nói có chuyện quan trọng nữa chứ.
-Thằng nhóc dai như đỉa đói, sao lúc nào cũng bám quỉ simaoha thế không biết.


Quân kéo hân ra sau trường rồi rụt rè, mặt hơi đỏ lên.
-Chị thấy em thế nào?
Hân hơi ngạc nhiên, không biết sao thằng bé hỏi vậy nữa, nhưng trôgn nó có vẻ muốn biết câu trả lời lắm.
-Tốt…và….đáng yêu!_Hân mỉm cười.
-Không! Em muốn nói là tiêu chuẩn bạn trai cơ!
Hân giật mình, máu trong người sủi ùng ục, chẳng nhẽ…thằng bé định tỏ tình?
-Em..còn nhỏ hơn chị một tuổi mà!
-Đầy người chênh nhau đến 10 tuổi, có sao đâu!
Hân không chớp được mắt nữa, miệng không sao mở ra được.
-Em thích chị!
Đến giờ thì các dây thần kinh vỡ ra như trút nước….tim cô đập mạnh hơn bao giờ hết, một nửa là lo, một nửa là sợ.
-Em đang đùa phải không?
-Không! Em không đùa đâu_Quân nhìn hân có vẻ nghiêm túc. Xem ra thằng
nhóc không nói đùa. Tình hình đang gay cấn thì đột nhiên…
-Quỷ simaoha! cô đang làm gì ở đó vậy! mau về tập múa đi, cô hẹn 15 phút, hết giờ rồi!_Đường Minh đứng từ xa gào lên.


-Ừ! Mình ra ngay đây!_Hân như chết đuối vớ được cọc, nhân cơ hội chuồn đi nhưng chưa chuồn được bao xa thì đã bị 1 bàn tay kéo giật lại.
-Cậu.đang làm gì thế? Quỷ simaoha, định để tôi khênh về chắc._Đường Minh bực bội tiến về phía Hân. Cậu thô bạo kéo tay Hân đi, nhưng rất lạ…cứ như có lực gì đó trợ giúp cô ta.
-Sao vậy? có phải cậu khâu đế giày xuống đất rồi không hả?
Mặt Hân đỏ bừng lên, mắt nháy lia lịa để thông báo cho Đường Minh biết chuyện gì đang xảy ra nhưng cậu ngốc này vẫn cứ phởn….
-Cô bị bụi vào mắt hả…._Khi đứng gần Hân hơn, Đường Minh mới nhận ra tay Quân đang nắm tay Hân…rất chặt.
-Em có thể để chị ấy về tập múa không, thật phiền phức!_Đường Minh bực bội.
-Anh là gì mà cấm tôi cầm tay chị ấy?
-Tôi…_Đường Minh tịt luôn. Mặt đỏ lên vì bí.
-Anh ấy là bạn trai của chị!
Đường Minh suýt thì lên cơn nhồi máu cơ tim….cái gì……..bạn….trai?
Quân nghe được câu ấy thì cũng shock giống Đường Minh. Cậu nới lỏng tay ra, vẻ mặt buồn pha chút phẫn nộ.
-Đợi đã…_Đường Minh định giải thích nhưng Hân đã kéo cậu đi.
-Sao lại nói mình là bạn trai cậu?
-Bất đắc dĩ thôi!_Hân nói, mặt tỉnh rụi.
-Sao một anh chàng đẹp trai như mình lại có thể yêu một cô gái xấu xí như quỉ simaoha nhỉ?
-Nếu không muốn thì thôi!
Hai người Đang cãi nhau thì bỗng im bặt trước sự có mặt của một người..ánh mắt người đó nhìn Hân đầy thất vọng…có một chút gì đó đau khổ.
-Chị nói dối! em đã nghe hết rồi!_Quân tức giận nhìn Đường Minh như kẻ thù.
-Chị….._Hân ấp úng…
-Không! Chúng tôi là một cặp mà! Chẳng qua cãi nhau tí thôi._Đường Minh cười to….
-Cậu….._Hân chỉ muốn đấm tím mắt cái kẻ đáng ghét này.
-Để tôi chứng minh!_Nói rồi, Đường Minh hôn lên má Hân, mặt cô bỗng chốc biến sắc đỏ. Liếc qua Đường Minh với ánh mắt sát thủ, Hân thề sẽ cho cậu ta thành gấu trúc.
Quân như chết lặng, cậu chạy đi thật xa để Hân không thấy cậu đau khổ như thế nào.
Hân đẩy Đường Minh ra rồi nắm sẵn cú đấm trong tay chỉ chờ định vị được mắt nạn nhân nữa thôi.
-Dám sàm sỡ! Tội nặng!
-Bốp!
-A! NHẸ TAY..CHÚT ĐI…..ĐAU QUÁ ĐI MẤT!


18. NGUY HIỂM CẬN KỀ.


Sau giờ học….
Hân xếp lại mấy quyển sách vào cặp. Quyên thì ăn mẩu bánh sandwich còn lại. Nguyệt múa lại vài động tác. Chỉ còn lại ba người trong lớp học. Hân mở máy gọi cho Đường Minh về chuyện tập lại bài múa nhưng bỗng dưng cô buồn ngủ đến kì lạ, hai người kia cũng có dấu hiệu như vậy….đúng là khí gây mê chứ không phái là buồn ngủ thông thường…cơn buồn ngủ này ập đến dữ dội làm Hân không tài nào mở mắt nổi.
Đường Minh nhắc máy sau một hồi chuông.
-Alô!
Không có tiếng trả lời, hân gọi rồi lại không nói, Đường Minh bực mình tắt điện thoại rồi leo lên giường đánh một giấc.


Khi tỉnh lại, cả ba cô gái mới biết mình đã bị bắt cóc. Tay ai cũng rát bỏng bởi cuộn dây thừng. Cả ba ngơ ngác nhìn xung quanh, đây là một căn nhà kho cũ kĩ…ánh sáng rất hiếm, chỉ có màu den bao trùm…
-Chúng ta bị bắt cóc rồi!_Quyên khó chịu cựa quậy.
-Chúng ta phải thoát ra!
-Nhưng bằng cách nào?
Màn đêm bỗng mở ra một khe ánh sáng.
-Cạch!
-Các người chờ chết đi!_Giọng nói này quen thuộc đến nỗi hân không tin hắn là kẻ bắt cóc mà là người giải cứu.
-Tại sao cậu lại nhốt chúng tôi vào đây?_Nguyệt hỏi.
-Quân! Em làm gì thế hả? tại sao lại……
-Đồ điên! Mau thả chúng tôi ra_Quyên lại sử dụng câu cửa miệng mỗi lần tức giận nhất.
-Câm miệng lại. Chỉ có Hân là thông cảm cho tôi, tôn trọng tôi! Còn các người, các người đã làm gì? Ai cũng cười tôi, ai cũng bắt nạt tôi. Tôi yêu Hân nhưng cô ấy lại thích hắn ta. Tôi không muốn rời bỏ Hân. Tôi sẽ mang Hân đến một nơi thật xa, một nơi mà các người sẽ không bao giờ tìm thấy. Không bao giờ!
Hân hốt hoảng, tay cô không sao thoát khỏi cái sợi dây thừng chết tiệt này.
-Cậu điên rồi!
-Reng.reng..reng…..
Quân nhìn Hân không chớp mắt. tiếng kêu phát ra từ điện thoại của Hân. Quân nhìn vào màn hình, mặt bõng chốc biến sắc.
-Lúc nào cũng là Đường Minh! Đường Minh cũng phải chết!
-Bốp!
Quân ném chiếc di động vỡ tan trước con mắt của 3 người. Hân càng thở gấp hơn, tim cô bỗng chốc lại nổi lên một làn sóng sợ hãi.
-Đi với em!_Quân kéo Hân đứng dậy, cô nhất quyết giằng tay ra khỏi cậu ta. Từ lúc nãy, Quyên đã cởi được trói cho mình, thừa thời cơ này, cô liền xông lên đánh Quân.
[alô! Bực ghê! Con quỉ simaoha, lúc nào cũng Quân..Quân, Quân">
Đường Minh



lảm nhảm một hồi sau khi Hân không bắt máy…vài phút sau thì có một cuộc điện thoại gọi tới. Tố trinh gọi, giọng khẩn cấp:
-Cậu chủ à! Không thấy nguyệt đâu, cô ấy không về nhà, ông chủ đã tìm khắp nơi…trước khi Nguyệt mất tích, cô ấy có ở cùng Hân và Quyên…
Đường Minh tái mặt lại, giọng run run:
-Thế có nghĩa là họ đã gặp chuyện?
-Đúng! Chúng ta phải đi tìm họ. Tôi đã gọi cho Lạc Văn và nhược bằng rồi, hai cậu ấy đang ở dưới nhà, cậu mau xuống đi!
-Đk!_Đường Minh nhanh chóng lấy xe chở hai người còn lại đi tìm.
Quân cầm gậy vụt tới tấp vào người Quyên. Quân từ nhỏ đã yếu ớt, thường hay bị bạn bè bắt nạt nên khi thấy Quyên chạy tới thì đã cầm ngay gậy mà vụt rồi. Quyên giỏi võ, nhưng vì đã bị trói lâu nên tay chân không được khoẻ cho lắm, kết cục là bị bại dưới tay thằng nhóc. Máu ở miệng cô chảy ra không ngừng, Hân thương bạn, nhưng cô không thể làm gì hơn ngoài gào thét cầu xin….
-Dừng lại! tôi xin cậu! đừng đánh nữa!_Mặc kệ lời van xin của hân, Quân coi như không nghe thấy.
-Đồ chó má.bệnh hoạn….thật đáng ghê tởm!_Quyên thở dốc, cô cười nhếch mép.
-Tôi không bệnh hoạn, bệnh hoạn gì chứ?_Quân tức đến nỗi mắt đỏ ngầu. Dồn hết sự tức giận vào câu gậy, cậu vụt mạnh vào đầu Quyên. Quyên im lặng hẳn, không có tiếng hét nào nữa cả…một sự bất động đến đáng sợ.
-Quyên!!!!!! Không!!!!!_Hân gào lên khi thấy Quyên không còn cử động được gì nữa._Quân! Học không phải kẻ thù của cậu, nếu cậu muốn thì hãy giết tôi trước đi…tôi đã lầm, tôi tưởng cậu là một người hiền lành tốt bụng nhưng tôi đã lầm thật rồi, tôi đã quá sai lầm…
Nguyệt từ nãy tới giờ vẫn cố im lặng, cô đã cởi được trói và rút điện thoại ra, gọi cho Lạc Văn.
[reng..reng..reng…">
Lạc Văn mở máy, thấy màn hình hiện chữ Nguyệt thì mừng rỡ, nhưng không thấy Nguyệt nói gì cả mà thay vào đó là mấy tiếng hét…...

Tags: diep vien nu hoangdiep vien nu hoang
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng
» Cô Nàng Hợp Đồng Full
» Cướp đi cho cướp đấy
» Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora
» Em không phải 1 con đĩ !
» Hạnh phúc ngắn ngủi...đợi Anh nhé
123»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON