watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 11:40,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3869

Điệp Viên Nữ Hoàng


» Đăng lúc: 11/03/15 12:34:16
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Không hiểu sao Hân lại chạy tới ôm Đường Minh và thở rất mạnh. Chỉ một chút nữa, nếu không có Đường Minh có lẽ Hân đã chết.
…* * *
-Chỉ còn 2 phút nữa thôi…_Chàng trai giơ lên một lá bài…
-Là sống hay chết đây…?
…* * *
Hai người cứ ôm nhau như vậy cho tới khi có luồng ánh sáng từ bên ngoài rọi vào. Hân nhìn thấy những bóng người đàn ông quen thuộc. Những người cảnh sát lờ mờ hiện ra. Hân ngất đi trên tay Đường Minh. Hoá ra ông Long đã bất chấp xông vào nên cảnh sát buộc phải phá cửa.
-Ngoài kia đã cho di tán các khu dân cư.
Quả bom thực sự đang nằm ở đâu? Cảnh sát vẫn chưa điều tra được. Hân mắt nhắm mắt mở sau cơn ngất ban nãy. Cô đang ở trên lưng Đường Minh, mọi thứ hỗn loạn. Có rất nhiều người chạy ra từ toà nhà.
Khi Đường Minh vừa kịp leo lên xe cứu hộ thì cả toà nhà to lớn nổ tung. Khói đen toả mù mịt khắp trời. Tất cả đã tan hoang và Hân biết mình không thể làm được gì. Hiện tại Hân chỉ muốn biết kẻ cầm đầu là ai? Công lí sẽ thắng tất cả. Hân tin như vậy.


Chương 38: Lại thêm một điệp viên


Hân thấy cả toà nhà Hữu Lạc Dương nổ tung. Những lá bài bay tứ tung và rơi xuống mặt đất.
– Không! Không!!!!!!!
Hân mê man nói sảng. Cô choàng tỉnh giấc. Một bàn tay ấm đang nắm lấy
tay cô.
-Đừng sợ! Tất cả đã qua rồi.
Bà Ana nhìn Hân trìu mến. Bà khẽ vuốt tóc Hân.
-Tất cả mọi người…sao rồi ạ…?
Hân đã trấn tĩnh. Cô liếc nhìn xung quanh. Chỉ có bà Ana và cô thôi.
-Tất cả đang ở bên ngoài. “Vô lễ” đang chờ con tỉnh lại.
-Mẹ!_Hân ôm chặt bà Ana vào lòng.
-Con rất sợ mất người thân. Con sợ không thể gặp lại mọi người.
Bà Ana khẽ vỗ vai Hân.
-Con sẽ không mất ai cả! ta hứa!
-Hân thế nào rồi ạ?_Tiếng Đường Minh từ ngoài cửa vọng vào. Cậu ta đang đứng ở ngoài cửa và ngang nhiên đi vào.
-Đồ vô lễ! Không có phép tắc gì cả. Ta đã nói là phải gõ cửa trước khi vào cơ mà.
-Cháu lo cho Hân, vì vậy cháu sẽ vô lễ nốt lần này.Thành thực xin lỗi bà.
-Gọi ta là cô!
-Vâng thưa cô.
Hân bật cười trước cuộc nói chuyện của hai người. Hân thấy Đường Minh khẽ ho khụ khụ. Bà Ana đi ra khỏi phòng, không quên nói một câu:
-Vô lễ! Đi ra nhớ đóng cửa!
Đường Minh nhíu mày:
-Vâng! Cháu sẽ khoá lại cho chắc.
Hân cười. Thấy Hân cười, Đường Minh nhăn mặt.
-Cậu đã hôn mê hai ngày rồi đó.
-Hai ngày ư?
-Đúng!!!!
Hân không tin được là mình lại có thể bất tỉnh lâu như thế. Nhìn thấy Đường Minh là Hân lại nghĩ tới vụ hai hôm trước. Má Hân bỗng đỏ bừng.
-Đã có tin của Lạc Văn! Cậu ta thực ra là…
-Sao!…Lạc Văn là gì…?
-Cậu ta…là sát thủ hoa hồng.
Hân há hốc miệng. Cô không tin vào điều này…không thể được. Lạc Văn không thể là…
-Minh…Sao cậu biết?
– Mẹ cậu đã nói vậy! Cậu ta giờ đang phản lại ông trùm và sống ở một nơi bí ẩn.
– Cậu ta…đã từng là…bạn…
– Cái gì cũng có thay đổi mà.
…* * *
Quyên nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ. Cô bỗng nhớ lại việc hai hôm trước. Nhược Bằng thực sự đã bị điều khiển. Tại sao lại như vậy? Giá như cậu ấy đừng ngốch nghếch.
-Á! Đau quá!
Quyên nhớ lại ngày đầu gặp cậu ta. Khi đó Nhược bằng còn là một cậu nhóc 8 tuổi đang nhảy hip hop trên đường cùng bọn trẻ đường phố. Cậu ta nhảy rất đẹp. Chân tay cậu ta dẻo. Cậu ta xoay ba vòng liền. Bọn trẻ vỗ tay deo hò, khi kết thúc màn nhảy, cậu ta lau mồ hôi trên trán. Quyên cảm thấy cậu ta rất kì diệu. Cậu ta làm được nhiều thứ mà cô không làm được. Quyên cứ chăm chú vào cậu nhóc cho đến khi bị một viên đá ném chúng đầu.
-Á! Đau quá!
-Ê! Con nhỏ kia! Sao cứ nhìn tao thế hả?
Nhược Bằng hất hàm cười đểu.
-Bộ tưởng chỉ mình cậu nhảy đẹp sao? Đồ kiêu căng.
-Vậy nhảy thử coi!
Quyên cắm đầu xuống đất. Chân không sao nhấc lên trời được.
-Ngốc! không biết nhảy lại còn cãi! Đứng lên!
Quyên nghe theo Nhược Bằng đứng lên phủi tay.
-Mày muốn học nhảy?
Quyên gật đầu.
-Thế thì đứng yên, nhắm mắt lại!
Quyên nghe theo lệnh răm rắp. Nhược Bằng cười nhếch mép rồi ngay lập tức cậu ta cắn vào môi Quyên.
-Tao cắn cho mày khỏi cãi!_Nhược Bằng chạy ù đi, không quên nở một nụ cười.
-Nếu muốn trả thù, mai gặp ở đây…
Quyên cười…Cô thiếp đi lúc nào không hay, cô mơ thấy Nhược Bằng đang mỉm cười và giang tay đón cô. Nhưng cô chạy mãi mà vẫn không tới được với Nhược Bằng. Liệu có phải cô đi lạc hướng không hay là cô đang ảo tưởng về một tình yêu vốn đã xa vời.
…* * *
Được nghỉ nên Hân giữ thói ngủ nướng, cả Quyên cũng vậy.Bà Ana chuẩn bị bữa sáng, bà mở cửa phòng và nói:
-Các con dậy đi, lại có nhiệm vụ mới rồi đây!
Nghe bà Ana nói vậy, cả Quyên và Hân đều bật dậy.
-Mẹ! Thật là…nếu không làm được thì có thể gọi pizza mà!
Hân nhìn đĩa bánh ngàn ngẩm. Ăn vào vừa có vị mặn lại có vị đắng.
-Cô Ana ak`! hay đẻ cháu nấu lại bữa sáng.
Quyên mở tủ lạnh lấy trứng ra.
-Không cần đâu, để tôi nấu lại._Một giọng con trai từ ngoài cửa vang vào. Bà Ana kéo cậu ta vào trước bốn con mắt ngạc nhiên của Hân và Quyên Quyên.
-Cậu ta là thành viên mới của tổ chức W. Tên cậu ấy là Rik. Hân chắc con cũng biết cậu ấy rồi đấy.
Rik mỉm cười chào mọi người. Giờ Hân mới thấy rõ khuôn mặt của Rik. Cậu ta không giống chú hề một chút nào. Rất đẹp trai và đầy chất nam tính với mái tóc chổng nhọn lên. Đôi mắt cậu ta lạnh và sắc ẩn chứa sự bí ẩn nào đó.
-Chào em! Chúng ta lại có dịp gặp nhau rồi._Rik vỗ vai Hân giống như bạn hữu lâu ngày không gặp. Chỉ có Quyên là ngơ ngác và đang tự hỏi xem cậu ta là người như thế nào.
Rik thực sự nấu ăn rất tài. Chỉ có 15 phút trôi qua mà cậu ta đã nấu được một bữa sáng thịnh soạn. Khi tất cả đã ngồi vào bàn, bà Ana tuyên bố:
-Chúng ta đã nhận được nhiệm vụ mới. Lần này chúng ta phải bảo vệ một viên kim cương đáng giá 1 tỉ USD. Đây là tài liệu về nhà tài phiệt Hứa Hoàn của công ti Lợi Thăng.
Vừa nói bà Ana vừa đưa cho mỗi người một cặp tài liệu.
-Có lẽ đêm nay sẽ hành động. Chúng ta không được giữ viên kim cương đó mà chỉ được quan sát thôi. Hãy bảo vệ nó._Bà Ana đưa hai bàn tay đan vào nhau ra điều suy nghĩ.
-Đây là một buổi dạ tiệc._Hân thốt lên ngạc nhiên.
-Đúng vậy!_Bà Ana gật đầu.
-Đây là buổi dạ tiệc dành riêng cho giới thượng lưu, chỉ có những người quyền quý giàu sang mới được phép tham dự.
-Vậy làm sao chúng ta vào được?
Quyên giơ tờ giấy lên nhăn mặt.
-Chúng ta sẽ giả làm giới thượng lưu!_Rik đặt tờ giấy xuống bàn mỉm cười.
-Ông Hứa Hoàn đã nhận được một bức thư nặc danh viết rằng “ vào tối nay sẽ có một kẻ lấy đi viên kim cương”. Tối nay là sinh nhật vợ bé của ông ta, đây là món quà ông ta muốn tặng cho cô vợ bé.
…* * *
-Cứ như vậy đi! Tối nay sẽ tiến hành mọi việc theo kế hoạch.


Chương 39: Buổi tiệc và kim cương


8 h! Tối…
Hân bước ra trong bộ váy màu đen lấp lánh ánh bạc mà Rik chuẩn bị cho cô. Cô ngượng và đỏ mặt vì bộ váy có vẻ hở hang.
– Đẹp lắm! Rất gợi cảm.
Rik mỉm cười (đểu) nhìn Hân. Ánh mắt cậu ta thật hút hồn nhưng đối với Hân lại chẳng có ý nghĩa chút nào.
– Em…bộ này hơi!
Chưa đợi Hân nói hết câu, Rik đã đặt ngón trỏ lên miệng ra hiệu im lặng . Cậu ta đi ra sau Hân và nhẹ nhàng cầm chiếc dây áo vốn bị tuột thắt lại.
– Đừng nghĩ gì cả! Em đâu phải là một người không có sắc đẹp. Anh thích nhìn em như thế này.
Hân cảm thấy đỏ mặt, cô vờ như không nghe thấy gì và bước ra ngoài.
– Xin anh…đừng trêu trọc tôi nữa…!
Rik nhìn Hân bước ra ngoài, cậu ta lại mỉm cười:
– Rồi một ngày nào đó em sẽ phải quỳ xuống chân anh mà khóc vì yêu anh mà thôi. Cứ chờ xem nhóc!
– Đừng có đùa quá đáng như vậy, hãy lo việc của mình trước đi!
Rik nhìn bà Ana đi ra từ trong phòng.
– Tất nhiên rồi! Chuyện ai người ấy lo…không nên xía vào chuyện của người khác.
Rik lạnh bùng bước ra khỏi phòng.
..* * *
Quyên ngắm nhìn mình trước gương. Trông cô thật đẹp với bộ váy màu đỏ ánh kim tuyến. Cô mở nắp hộp và lấy ra một chiếc vòng cổ hình trái tim, vật mà bà Ana đã nhờ



cô đưa cho Hân nếu bà ấy chết ở toà nhà Hữu Lạc Dương. Cô kéo váy tới quá gối, một khẩu súng đen bóng đang được lắp dưới chân cô, kèm theo là dao và phi tiêu. Đôi giày cao gót của cô có một mũi nhọn. Chỉ cần gõ liền ba cái sẽ tự động bắn ra giây để cô có thể đi được trên tường. Ai cũng chuẩn bị như vậy. Cô đang xem lại và kiểm tra nó xem có thiều thứ gì không thì Hân bước vào.
– Cậu thật tuyệt! Quyên ak`!
– Trông cậu cũng vậy.
Cả hai đều nhìn nhau cứ như thể lần đầu tiên mới gặp. Rồi Quyên đưa cho Hân chiếc vòng cổ hình trái tim.
– Thứ này là của cô Ana nhờ mình trao cho cậu.
Hân nhìn Quyên rồi lại nhìn chiếc vòng cổ.
– Để mình đeo cho cậu nhé!
Hân đang im lặng bỗng mỉm cười. Chiếc vòng lấp lánh đeo vào cô Hân như thêm phần lộng lẫy. Hân trông chẳng khác nào một tiểu thư con nhà giàu.
…* * *
Tại bữa tiệc…
Bà Ana lấy một ly rượu từ người bồi bàn và ngồi cạnh Hân.Không khí của buổi tiệc thật náo nhiệt. Nhìn đâu cũng nhìn lấp lánh sự xa hoa của giới thượng lưu. Một bản nhạc nhẹ cất lên nghe rất vui tai. Nhân vật chính của buổi tiệc là một cô gái đẹp, trạc tuổi 25 đứng kế bên một người chồng 60 tuổi. Người đàn ông trông già nhưng có vẻ phúc hậu. Họ cười và đi chúc rượu khách. Hầu như mọi việc trở nên suôn sẻ và không có biến động nào đáng ngờ. Viên kim cương lấp lánh nằm trong chiếc hộp thuỷ tinh trong suốt vẫn ở đó. Kính này làm bằng loại thuỷ tinh không vỡ nên có lẽ kẻ trộm sẽ khó mà lấy được. Ông Hứa Hoàn sau khi gặp gỡ khách thì tiếp đội điệp viên.
– Ồ! Xin chào, rất vui vì quý bà đã tới.
Ông Hứa Hoàn bắt tay tỏ vẻ thân thiện. Ông ta muốn mời bà Ana tới là vì viên kim cương. Nhưng có vẻ ông ta chưa biết Hân, Quyên và Rik là người của bà Ana.
– Xin lỗi vì đã không giới thiệu với ông: Đây là Ngọc Hân con gái tôi, còn cô bé dễ thương này là Quyên Quyên – bà Ana đảo mắt về phía Rik – Còn cậu ta là con rể của tôi!
Hân suýt phụt cả nước hoa quả ra ngoài. Mẹ cô nói gì vậy. Cô nhìn Rik như muốn biết rằng có phải anh ta đã thông đồng với mẹ cô không. Khi mắt cô chạm ánh mắt của Rik, cậu ta đang thản nhiên cho ly rượu lên môi. Cô bỗng thấy thấp thoáng khuôn mặt của Đường Minh trong đám đông. Tim Hân đập nhanh hơn thường ngày. Cô hồi hộp và rụt rè. Cô ngượng vì bộ váy này…Đường Minh sẽ thấy cô…nghĩ tới đây Hân mỉm cười hạnh phúc.
– Ồ! Xin chào! Mãi tôi mới tìm thấy chủ nhân của bữa tiệc này!
Ông Long từ đằng sau cười ha hả. Tất cả đều đổ dồn sự chú ý vào ông bở vì đi bên cạnh ông ta có hai anh chàng đẹp trai.
– Hay quá! Ông Long cũng tới, lại còn đi cùng hai chàng trẻ tuổi nữa.
Hân thoáng mừng vì thấy Đường Minh đi tới buổi tiệc này, trông cậu ấy có vẻ hơi buồn. Đường Minh nhìn Hân một hồi rồi bỗng tiến lại gần. Đúng như Hân nghĩ. Cậu ta đã ngạc nhiên.
– Bộ này cậu mặc chẳng hợp chút nào!
Hân ngỡ ngàng, thế mà cô đã hi vọng cậu ta sẽ thích. Cô tự trách mình sao lại mơ tưởng ngu ngốc như thế. Cô gạt nó ra khỏi đầu bằng cách quan sát viên kim cương.
– Chào cô! Chúng ta lại gặp nhau.
– Rất vui khi được gặp ông.
Bà Ana mỉm cười khi nói với ông Long.
– Hoá ra mọi người đã quen biết nhau cả rồi. Vậy thì tôi xin đi thôi....

Tags: diep vien nu hoangdiep vien nu hoang
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu Em Rồi Đấy
» Yêu Em Mất Rồi
» Xin Lỗi !!! Em Yêu Anh
» Vợ yêu ơi, Anh yêu Em nhiều lắm !
» Truyện teen -Ô Sin Hoàn Hảo
» Truyện teen Cuộc hẹn giả mạo full
1234...91011»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON