watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 05:58,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 7051

Giá Như Dừng Yêu


» Đăng lúc: 12/03/15 07:06:01
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

– Mấy anh ăn đi – Tiểu Vy mỉm cười
– He he…cảm ơn người đẹp nha! – thằng Ngọc chòm người qua tôi lấy ngay miếng to nhất. “Cái thằng mất hết hình tượng bảo sao vẫn F.A.” – tôi nghĩ thầm.
– Cảm ơn em nha! – tôi khẽ cười, nhìn thấy Tiểu Vy vén tóc mai rồi đôi tay nhỏ xinh xắn đan vào nhau.
– Hi…! – Tiểu Vy cười.


Nốc được khoảng 4 lon tiger thì tôi quyết định chuồn ra ngoài cùng thằng Nhân. Đứng trong phòng vệ sinh, nó nhìn qua tôi. tôi nhìn qua nó, trong người lúc này đã lâng lâng.
– Ê, nhìn gì vậy mày? – nó hỏi
– Ợ…không có gì
Quay về phía bồn rửa mặt, tôi ụp mặt vào làn nước, nhìn mình trong gương, vỗ vỗ 2 má cho tỉnh táo. Thằng Nhân lúc này đang đứng bên cạnh, tôi quay qua hỏi nó chuyện Tiểu Vy.
– Nhân!
– Gì mày?
– Tao thấy Tiểu Vy buồn buồn sao ấy!
– Uh…! – nó thở dài.
– Có chuyện gì à?
– Mày thiệt không biết à? – nó hơi ngơ ngác nhìn tôi.
– Kể nghe coi
– Tiểu Vy chia tay với thằng Tuấn rồi.
– Lâu chưa?
– Cũng 4 tháng rồi.
– Sao mà chia tay?
– Mẹ…cái thằng sở khanh ấy, nhắc đến nó là tao ứa gan. – thằng Nhân nghiến răng, đấm tay vào tường.
– …!
– Nó quen một con nhỏ hot girl cấp 3 nào đó hơn một năm trước, nó lừa Tiểu Vy suốt một năm, đến khi nó làm con nhỏ kia có thai, thì gia đình con nhỏ bắt nó cưới. Nó lặng lẽ bỏ Tiểu Vy mà cưới vợ, vậy mà em tao vẫn đợi điện thoại nó suốt một tháng ròng, đến khi biết chuyện Tiểu Vy nó khóc ngất luôn, nó khóc suốt một tháng trời. Tết vừa rồi Tiểu Vy cố ý về Huế là để tránh mặt bạn bè đấy. Nhìn nó lúc ấy trông tội lắm. – nói rồi thằng Nhân thở dài.


Tôi nổi máu xung thiên khi nghe hết câu chuyện, đập tay vào cửa nghe cái “rầm”, cánh cửa rung lên. Tôi gằng giọng hỏi thằng Nhân.
– Giờ thằng đó đang ở đâu?
– Tao biết mày nghĩ gì, tao với thằng Ngọc tính đập nó rồi nhưng chẳng có cơ hội đâu. Thằng đó cưới xong thì 2 bên gia đình cho nó và con nhỏ kia đi du học luôn, rồi nghe nói con nhỏ sinh đẻ bên Mỹ luôn cho khỏi mang tiếng.


Nỗi bực tức không được giải tỏa tôi giật mạnh cái cửa, để lại thằng Nhận phía sau nhìn theo mà không nói gì. Dừng lại trước cửa phòng karaoke. Định bước vào nhưng với bộ dạng này thì không ổn…lúc này tôi như muốn đánh nhau ngay tức thì. Thằng Nhân ở sau lưng, nó vẫy tay kêu tôi theo nó. Hai thằng ra đứng bên cửa sổ nhìn ra đường. Tiếng gió khẽ vút nhẹ vào trong, nó châm điếu thuốc rồi đưa tôi một điếu. Mặt dù bỏ thuốc lâu rồi nhưng tôi vẫn nhận lấy, châm lửa từ cái zippo của nó. Hai thằng cứ thế hút hết nửa điếu thuốc mà không nói gì. Tôi ném nửa điếu còn lại ra ngoài cửa sổ, phả một hơi thuốc rồi hỏi nó.
– Tiểu Vy còn nhớ thằng đó à?
– Không, tao nghĩ nó chỉ buồn thôi. Chứ loại người như thằng đó thì không đáng để nhớ.
– Uhm…!
– …!
– …!
Tôi chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa, đầu óc bị cơn giận khi nãy làm cho lú lẫn, tôi chỉ nghĩ về Tiểu Vy, chợt thấy lòng thắt lại, đau nhói. Và thằng sở khanh kia lại hiện lên trong đầu, dùng tâm trí mình tôi cố xóa đi hình ảnh nó và Tiểu Vy bên nhau khỏi kí ức.
– Vào thôi. – tôi kêu thằng Nhân.


Khi tôi và thằng Nhân đi vào không khí trong phòng đã bớt huyên náo. Lát sau thì tiệc tàn. Chúng tôi tính tiền rồi bọn con gái về trước, bọn con trai thì đi tăng ba. Lúc về Tiểu Vy nhìn tôi mỉm cười một cái, nhưng hình như thấy bộ dạng lạnh lùng của tôi mà em ấy hơi buồn. Tôi nhìn Tiểu Vy mà chẳng biết phải nói gì.


Bọn con trai tìm một quán lẩu rồi nhậu đến 1h sáng. Tối đó cả bọn say bí tỉ, tôi say đến mức, khi đặt mình xuống chiếc nệm phòng trọ của thằng Nhân thì ngủ ngay tức thì, để nguyên bộ đồ sốc xếch. Cả thảy 6 thằng nằm la liệt trong căn phòng của thằng Nhân.


Thằng Nhân thuê nguyên tầng 3 của một cái nhà phố cho bạn bè vào ở chung. Nhà nó rộng, phía trước hướng ra ngoài đường có ban công đủ cho người ta phơi đồ. Lúc 5h sáng, thấy trong người khó chịu quá, hình như mắc ói, mồ hôi túa như tắm, tôi lòm còm mò dậy mắt nhắm mắt mở tìm công tắc đèn rồi vào phòng vệ sinh, tôi nôn đến mấy lần, sau đó thì ngồi thừ ra tựa vào cánh cửa phòng vệ sinh. Phải một lúc sau thấy tỉnh táo hơn thì mới bò dậy rửa mặt, lúc này ngoài đường đã bắt đầu sáng dần, có vài tiếng xe máy rồ ga. Tôi lững thững đi về phía ban công, mở cửa ra ngoài, con gió buổi sớm mai nhẹ nhàng làm tôi tỉnh ngủ, rất dễ chịu. Ngồi xuống chiếc ghế gỗ để phía trước, hình như là đứng lến để phơi đồ, tôi hít một hơi thật sâu, nhìn ra xa, những ánh đèn lấp ló của thành phố đang thưa dần, không khí yên tĩnh. Tôi như rơi vào vô không với những suy nghĩ mơ màng.


Tiểu Vy lúc này chắc đang ngủ say.


CHƯƠNG 7: NỖI BUỒN KHÔNG TÊN


Đã bao giờ bạn tự hỏi nỗi buồn là gì? Và bạn có trả lời được không? Tại sao ta khóc? Tại sao trái tim thắt lại? Tại sao tâm trí lại vô định? Tôi biết tôi buồn vì Tiểu Vy.


Tôi cho rằng, con người càng lớn thì nỗi buồn cũng lớn theo. Đến một lúc chúng ta phải nhờ vào thời gian để làm tàn phai nỗi buồn, nhưng đôi khi chẳng phai tí ti nào.


Từng hồi ức hiện về trong tâm trí:


- Mày không gặp tao mày có buồn không?
– Có…em buồn lắm lắm luôn ấy! – Miệng Tiểu Vy chúm chím.
– Vậy là mày buồn giống tao hen, lạ hen!
– Ừa…! lạ thiệt –Tiểu Vy lay lay hai bím tóc.



- Bữa giờ, sao nghỉ học vậy?
– Em ốm!
– Ốm hả, hết…hết chưa? – tôi lo lắng.
– Em hết lâu rồi, anh đừng có lo!
– Anh…anh đâu có lo. – tôi gãi đầu bối rối
– Xạo…bleu! – Tiểu Vy tủm tỉm cười.



- Này…anh xin lỗi nha! – tôi làm mặt sầu thảm.
– …!
– Anh xin mà, năn nỉ đó!
– …!
– Này thì giận nè…ha ha!
– A…dám chọc lét em! – Tiểu Vy cười và chạy rượt tôi dưới những hàng phượng vĩ.
– Anh thua…anh không dám nữa…tha cho anh.
– Lần sau…mà còn thế thì biết tay bản cô nương…Hứ!
-



Á…nhẹ tay thôi – Tiểu Vy véo tôi.



Tiểu Vy đã là một cô gái và biết yêu. Tiểu Vy buồn khiến tôi buồn lây, nhưng tôi giờ đây chẳng biết làm sao để em ấy vui. Thật lòng tôi chỉ…uhm…đúng tôi chỉ “mong em hạnh phúc”.


Với Tiểu Vy, tình cảm của tôi thật khó xác định, đôi lúc tôi thấy mình như anh trai che chở cô em gái. Nhưng có khi tự dưng tôi lại xao xuyến với cô em gái này. Nếu tình cảm huynh mụi là tình “thương”, tình cảm trai gái là “yêu” thì tôi đoán rằng với Tiểu Vy tôi đang đứng giữa “yêu” và “thương”. Càng cố đừng hẳn về một phía thì bên kia lại kéo tôi lại. Đã bao nhiêu năm trôi qua, tôi vẫn không thể thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn đó. Vì sao? Tôi không thể tự trả lời được. Nhiều lúc, tôi đã phải tự dằn vặt mình vì không thể thoát khỏi hai chữ “yêu” và “thương” kia. Thôi thì cứ mặt cho duyên số vậy, tới đâu thì tới, trời sập thì đỡ.


Bầu trời đã sáng tỏ, tôi vẫn mơ màng trong mớ suy nghĩ hỗn độn. Thành phố đã thức dậy với vô vàng thứ âm thanh. Những tia nắng đầu tiên chiếu qua ô cửa sổ. Cơn say đã tan, tôi tỉnh táo hẳn. Thằng Nhân đi ra gọi tôi vào trong.
– Dậy hồi nào vậy? – nó vừa nói vừa ngáp dài.
– Lúc tụi mày còn ngủ! – tôi chậm rãi.
– Đi ra rửa mặt rồi đi ăn cùng mọi người. – nó vẫy tay.
Tôi vừa đứng dậy thì nó nhớ ra cái gì đó.
– Chủ nhật tuần sau rảnh không?
– Rảnh, chi?
– Tiểu Vy chuyển phòng, mày qua phụ một tay!
– Uhm, mà sao lại chuyển?
– Nó chuyển đến gần trường để đi dạy cho tiện.
– Tiểu Vy dạy ở đâu?
– Nói mày cũng không biết, hôm đó đến là khắc rõ. – thằng Nhân làm tôi chưng hửng.


Giấc mơ của Tiểu Vy là trở thành cô giáo và giờ đây giấc mơ ấy đã là sự thật. Cô giáo mầm non Tiểu Vy sẽ đi dạy vào tuần sau. “Mừng cho em, Tiểu Vy”.


CHƯƠNG 8: NGƯỜI ĐA NHÂN CÁCH.


Sáng thứ 3, tôi lên trường bảo vệ bài báo cáo thực tập tốt nghiệp, cả khoa đều bảo vệ nên phòng rất đông, nhóm chúng tôi có 5 thằng được xếp bảo vệ vào buổi chiều. Chiều hôm đó việc bảo vệ khá dễ thở, với lại sinh viên năm cuối thì các thầy cũng ít làm căng.
Tối thứ 3 đến lớp Aikido. Hôm đó, tôi có một phát hiện mới, đó là con bé Ý Thảo. Con bé này hình như học trước tôi nhưng chắc mấy hôm trước nó nghỉ. Nhìn con bé giống học sinh cấp 2, chừng lớp 8 lớp 9. Răng kểnh, nhìn cũng xinh, tiếc là ra đời muộn quá.
Lý do tôi gọi là phát hiện là vì, lúc nhảy cóc trong bài thể dục đầu giờ, tôi nhảy trước nó nhảy sau, không hiểu thế nào mà nó mất đà ngã choài người lên tôi, làm 2 đứa lăn đùng ra trước ánh mắt không giấu nổi nụ cười của mọi người, bực hết sức. Đến khi học santo, tôi được Đông sư phụ gọi lên để cho mọi người lăn qua (ý là bạn ngồi úp mặt xuống, hai tay che đầu, người khác lăn qua). Lúc tới lượt Ý Thảo, nhóc này lăn không qua, nằm phịch luôn trên người tôi, đau thấy ông bà luôn.


Poster: – Hớ hớ…ngực nó đập vô mặt thì sướng chứ đau cái mẹ gì…
Author: – Con nhỏ chưa phát dục m…


Hôm đó Tiểu Quỳnh đến lớp cùng lúc với tôi, gặp tôi nàng chào rất niềm nở. Tôi hơi ngạc nhiên, vì hôm trước ở quán café nàng vẫn làm mặt lạnh, nhưng ngay sau đó tôi liền bắt chuyện.
– Hôm nay đi học sớm vậy?
– Hôm nay Quỳnh được về sớm! – Tiểu Quỳnh tươi cười.
– Quỳnh học gì?
– Quỳnh học ở nhạc viện!
– Hay ta, vậy là ca sĩ rồi! – tôi hớn hở.
– Không, Quỳnh học đàn thôi. – Nàng vuốt tóc, khẽ cười.
– Nhưng chắc là hát cũng hay lắm! – Tôi cười trêu chọc.
– Hi hi…chút thôi! – nói rồi nàng vẫy tay chào và quay về tập.


Tôi đâm băng khoăn quá thể, tình tình cô nàng này cứ thay đổi xoành xạch, chẳng biết đường nào mà lần, lúc nóng lúc lạnh.Tiểu Quỳnh trong bộ võ phục, di chuyển nhẹ nhàng nhưng cũng đầy mạnh mẽ đang ra đòn trong bộ SOMEN UCHI, mái tóc ngắn khẽ lắc lư, đôi mắt nàng trông rất hiền lành, đôi chân lướt nhẹ trển mặt thảm rồi cú ra đòn được thực hiện, hạ được Uke (người tấn công) nàng cười tươi. Ôi xinh xắn và đẹp đẽ làm sao. Trái tim tôi lại đập binh binh.


Tôi đang lén nhìn Tiểu Quỳnh thì vừa quay lại đã thấy Ý Thảo nhìn mình lom lom như muốn hỏi “ông kia nãy giờ nhìn gì đấy?”. Tôi giật thót, bất ngờ không biết chống chế thế nào, liền hỏi nó.
– Em…em nhìn gì đấy?
– Chứ nãy giờ anh nhìn gì?
– Thì anh… nhìn người khác tập! – tôi ngập ngừng.
– Hổng dám đâu, anh nhìn gái thì có!
– Gái nào? – tôi giật mình.
– Hứ, còn gái nào nữa, chị xinh đẹp kia kìa!
– Không có! – tôi gãi đầu.
– Biết tỏng rồi, đồ háo sắc! – con bé nguýt tôi.
– Hi hi…! – tôi cười giả lả.
Sau giây phút bị đối phương chấn át tinh thần. Tôi bắt đầu bình tĩnh trở lại, tình cớ bắt chuyện với nó.
– Em học lớp mấy rồi?
– Lớp 9 – nó đáp trống không.
– Học giỏi không?
– Không, dở ẹt!
– Hi hi, nhìn mặt mũi thông minh mà học dở là sao! – tôi tươi cười nhìn nó.
– Hừ, thực ra em học cũng tàm tạm, nhưng đang bực mình bọn con trai lắm. – Ý Thảo thở dài.
– Ủa sao bực?
– Bọn nó suốt ngày bám theo em, tặng quà, gửi thư…em từ chối mà muốn nổi điên luôn!
– Ha ha…Chứ bọn nó mù hết rồi hả! – tôi cười khoái chí.
– Hứ…toàn háo sắc! – Ý Thảo nhìn tôi bực bội....

Tags: gia nhu dung yeugia nhu dung yeu
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» "Yêu phải cô nàng bán thân"
» Tuổi thơ dữ dội của đứa con gái
» Tứ đại tiểu thư vs tứ đại công tử ngỗ nghịch
» Truyện teen Cuộc hẹn giả mạo full
» Truyện Đại Thiếu Gia Và Cô Gái Côn Đồ Full
» Trường học phù thủy
1234...111213»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON