watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 00:56,Ngày 25/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 3961

Huyền thoại chuông gió


» Đăng lúc: 12/03/15 06:32:29
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Khi thấy an toàn, không còn ai nhìn thấy, Huy Linh mới lên tiếng:


- Thôi, được rồi đấy, em không phải giả bộ đâu.


Nắng Hạ quay sang dò xét Huy Linh. Sao anh lại biết cô đang giả bộ nhỉ?


Cô đứng thẳng người lên, Huy Linh vội nắm tay lôi cô đi nhanh hơn, tránh đi những ánh mắt đang lén lút nhìn hai người.


Nắng Hạ lệt xệt chạy theo sau Huy Linh, cô hỏi:


- Sao Huy Linh biết tôi đang đóng kịch?


- Tôi là người thông minh mà. Thấy tôi diễn kịch cùng em thế nào? Đạt không?


Nắng Hạ kéo mạnh tay mình ra khỏi bàn tay Huy Linh, cô tiến tới đi ngang vơi Huy Linh:


- Sao Huy Linh biết mà đóng kịch cùng tôi chứ?


- Tôi còn lạ gì cái tích cách của em chứ. Nhìn thái độ của em từ lúc em đi ra ngoài vào là biết ngày ấy mà.


- Huy Linh tài thật, hì, tôi không cố ý lấy Huy Linh ra để chọc tức bọn họ nhưng chẳng còn cách nào khác. Xin lỗi Huy Linh nha.


- Không sao. Thấy bọn họ bị em làm cho tím tái mặt mày tôi cũng thấy vui. Đóng kịch với em mà mấy lần suýt phì cười, em diễn y như thật vậy.


- Huy Linh cũng thế, có kém cạnh gì tôi đâu nào. Tôi lại cứ nghĩ Huy Linh lo cho tôi thật, thấy lúc tôi choáng váng đầu óc Huy Linh cũng sợ tái mặt còn gì. Nắng Hạ có ý trêu đùa.


- Thì em cứ thử có chuyện gì xem tôi có như thế không.


- Hi. Dù sao thì tôi cũng cảm ơn Huy Linh, nhờ Huy Linh mọi chuyện mới thành công được như thế. Lúc Huy Linh cười lên chỉ tay vào bộ đồ ả họ Kim và nói nó giống cái giẻ lau nhà tôi cũng thấy ngờ ngợ rồi. Có bao giờ Huy Linh như thế đâu.


- Họ nói gì em phải không Nắng Hạ? Huy Linh quay nhìn cô đầy cảm xúc.


Nắng Hạ được đà, cô thao thao bất tuyệt, khoa chân múa tay kể về cuộc đụng độ với mấy ả như thế nào. Nhìn Nắng Hạ y như một đứa trẻ vậy, Huy Linh càng thấy yêu cô hơn. Cô khác hẳn với những cô gái mà anh đã từng gặp. Cô đó, cô là nắng mùa hè đó.


- Nắng Hạ này! Huy Linh khẽ gọi, Nắng Hạ quay người lại: – Gì vậy?


- Không có gì. Nhưng giá mà lúc nào em cũng đối xử tốt với tôi như khi nãy thì hay biết mấy.


Lườm yêu Huy Linh, Nắng Hạ cười:


- Ngốc ạ! Điệu bộ lả lướt ấy mà cũng thích sao?


- Ừ, đúng rồi. Nếu như thế thì không còn là Nắng Hạ nữa nhỉ? Nhưng mà…em xưng hô là anh – em thế là đúng nhất. Dù sao thì chúng ta cũng đã là…Huy Linh đang định nói nốt vế sau, là anh và cô đã là người yêu của nhau, gọi bằng anh với tôi, em với tôi nghe xa lạ quá, người ngoài họ nghe thấy lại đánh giá nọ kia. Nhưng Nắng Hạ đã cướp lời anh:


- Còn lâu nha. Ai thèm. Em…..Giọng Nắng Hạ kéo dài ra: – Hứ…có mơ.


Nắng Hạ phản đối, Huy Linh đành im lặng chấp nhận, anh không dám nói nhiều lại sợ cô giận. Chờ khi nào thời cơ đến thì anh sẽ nói lại sau vậy.


****** ****** ****** ******


Buổi chiều, Nội cùng Bố Mẹ Huy Linh đến phòng Nắng Hạ chơi, vì thế Huy Linh cũng được thơm lây. Từ khi có phòng mới, Nắng Hạ cấm cửa không cho Huy Linh sang thường xuyên, anh không được nhìn người anh yêu nhiều lắm, nói chuyện cũng ít hơn xưa. Muốn lúc nào cũng được bên cạnh Nắng Hạ mà không được.


Mọi người bỗng nhiên có mặt đông đủ trong phòng của mình thế này, Nắng Hạ cảm thấy lạ lùng quá. Hóa ra mọi người đến để hỏi về lần gặp mặt vừa rồi có gì xảy ra không?Ai cũng nghĩ chắc thế nào Nắng Hạ cũng bị mấy cô tiểu thư kia bắt nạt. Nhưng khi nghe Huy Linh tường tận lại mọi việc thì ai cũng ôm bụng mà cười. Hương Lan – cô hầu gái mà Nội cho Nắng Hạ đứng bên cạnh mà chỉ biết há hốc mồm ra, không tin đó lại là sự thật.


Nội rút khăn trong túi áo ra lau nước mắt vì phải cười nhiều quá, Nôi nói:


- Nắng Hạ, con là người quái tính nhất mà ta đã từng gặp đấy. Ai bắt nạt nổi con chứ?


Mẹ Huy Linh lại tỏ ra lo lắng:


- Nhưng ta e liệu mấy con bé đó có tính chuyện trả thù gì Nắng Hạ không?


Nắng Hạ cười hồn nhiên:


- Không sao đâu bác ạ, con không sợ đâu. Nhìn họ chẳng có ai đủ sức để hại con được đâu. Nắng Hạ ngây thơ trả lời khiến cho mọi người cười nghiêng ngả. Nắng Hạ càng ngơ ngác hơn vì không hiểu mọi người cười mình vì lý do gì chứ? Huy Linh phải cố gắng mấm môi nhịn cười để giải thích:


- Em ngốc thật đấy. Họ mà thèm động tay động chân đánh đấm em sao? Có ai như em, chỉ suốt ngày nghĩ đến bạo lực đâu. Mẹ lo là lo họ giở thủ đoạn ra hại em đấy thôi, nhìn thế thôi chứ họ nhiều mưu mẹo lắm.


- Mọi người đừng dọa nữa làm con sợ, con chẳng biết gì đâu. Nắng Hạ cúi xuống lầm bầm. Huy Linh cúi xuống nhìn Nắng Hạ đáng yêu thế kia, anh chỉ muốn vòng tay ra ôm trọn Nắng Hạ vào lòng thôi.


- Em mà cũng biết sợ cơ à?


Nắng Hạ nhìn Huy Linh lụng bụng:


- Anh hỏi hay nhỉ? Tôi là người chứ có phải cái gì đâu mà không biết sợ hả?


Mọi người cứ ngồi nói chuyện vui vẻ như thế, được một lúc, Huy Linh và Nắng Hạ phải quay sang chành chọe nhau vài câu mới yên. Cảm giác ấm cúng và hạnh phúc như một gia đình thực sự vậy. Hạnh phúc lắm – một gia đình.


Trên đường trở về phòng, Bố Mẹ Huy Linh cùng Nội bàn về chuyện của Huy Linh và Nắng Hạ. Bố anh lên tiếng trước:


- Huy Linh con mình yêu Nắng Hạ thực sự. Con trai mình thay đổi nhiều quá.


Mẹ Huy Linh thoáng buồn, lúc nào bà cũng suy nghĩ cặn kẽ trước sau mọi chuyện như vậy:


- Điều đó cũng không hẳn là tốt. Em sợ…Nếu cứ như thế này, Huy Linh sẽ rất yêu Nắng Hạ, Nắng Hạ mà quyết định trở về nhà con bé thì con trai mình sẽ là người đau khổ nhất.


Nội lên tiếng:


- Chính vì vậy chúng ta phải làm điều gì đó để giữ con bé ở lại.


Bố Huy Linh quay sang vợ mình âu yếm:


- Xem chừng chuyện của con trai mình còn khó hơn cả chuyện của chúng mình ngày xưa em nhỉ?


Bà cười nhẹ, đôi mắt hạnh phúc nhớ lại những kỉ niệm xưa ùa về.


Mười ngày đầu làm quen nhau, bà và ông đã rất mến nhau rồi. Vì chỉ được lựa chọn một trong hai, nên bà đành phải từ chối ông để trở về bên gia đình mình. Mọi chuyện tiếp theo xảy ra giống như chuyện của Huy Linh và Nắng Hạ, bà phải ở lại đây 6 tháng. Dường như định mệnh đã an bài, chỉ tháng thứ hai thôi bà đã bị ông chinh phục rồi. Tình cảm mà ông dành cho bà đã thấu tới trời xanh – bà nhận lời cầu hôn của ông. Bà đã chọn tình yêu thay vì trở về bên gia đình thân yêu của mình. Đó là một quyết định khó khăn nhưng bà đã làm được. Bà biết, bà sẽ vượt qua tất cả, vì bà biết, ở nơi đây, bà có ông, có một tình yêu tuyệt vời mang hương vị ngọt ngào tới cuộc sống quanh bà. Bà yêu ông, yêu cây cỏ hoa lá nơi đây. Bà khẽ thở dài nghĩ về chuyện tình của con trai mình. Nó sẽ ra sao? Có đi đâu về đâu được không hay chỉ là một cái duyện nợ.


Ba người họ im lặng, ai cũng hi vọng sau mấy tháng tới, Nắng Hạ sẽ chấp nhận ở lại cùng Huy Linh, và ai cũng có những dự định, suy nghĩ riêng dành cho Nắng Hạ.


******* ******* ******* *******


9 năm về trước.


Một người phụ nữ trung tuổi dắt theo bên mình một bé gái chừng 7-8 tuổi rụt rè bước theo một cô hầu gái dọc hành lang trong khu nhà chính trị . Đứa bé túm chặt lấy tay người phụ nữ như sợ sệt một điều gì đó.Cảnh vật xung quanh đều lạ với cô bé khiến cô bé rụt rè. Lần đầu tiên bước chân vào nơi sang trọng như thế này, tuy sợ nhưng đôi mắt ngây thơ của cô bé vấn cứ ráo hoảnh nhìn xung quanh trong lòng đầy thích thú. Cô vẫn chỉ là một đứa trẻ, cô không hiểu hết được mọi chuyện vừa xảy ra với mình là như thế nào. Dưới con mắt trẻ thơ, cô chi biết ngoại của cô vừa qua đời, cô được một người quen của bà đưa vào đây để cô theo hầu người ta. Cô đã trở thành kiếp hầu gái, sống phụ thuộc vào người khác, mất hẳn đi cái mà người ta gọi là sự tự do. Nhưng biết làm sao được, cô không có một người thân thích ngoài ngoại đã già của mình. Sinh ra được 4 tháng, mẹ cô qua đời vì bệnh nặng. Còn bố cô, đến cái tên thôi mà cô còn không nói chi đến những điều lớn lao hơn nữa. Lớn lên trong sự nghèo khổ, ngoại một mình nuôi cô, đến 7 tuổi cô có thể giúp bà làm được một số việc thi ngoại lại qua đời. Trước lúc ngoại đi, ngoại còn kịp dặn dò người phụ nữ ngoại quen mong bà ta hãy đưa cô bé vào trong khu chính trị làm người hầu. Tuy phận người hầu chẳng lấy gì làm sung sướng, nhưng đó là cách duy nhất giúp cho cô bé có cái ăn cái mặc đàng hoàng tử tế, lai được rèn rũa theo khuôn mẫu nguyên tắc, nên dẫu không có ai là người thân bên cạnh để chi đường dẫn lối thì cô vẫn trở thành người tốt. Ít nhất là như vậy.


Ở trong đây được 3 ngày thi cô bé thấy nhớ nhà. Sợ bị trách mắng cô bé lén lút chạy ra sau nhà, nấp vào một bụi cây ngồi khóc thút thít. Rồi một bàn tay bỗng đưa ra trên đó là một hòn sỏi trắng, một cậu bé 13 tuổi đẹp và khôi ngô nói rằng:


- Ê! Đừng có khóc nữa nhỏ. Nín đi , cho cái này này.


Nhận lấy hòn sỏi trong tay cậu bé, cô bé quệt nước mắt rồi cười. Cô bé ấy nhỡ mãi kỉ niệm đó. Cho dù sau này cô bé đã lớn và cậu bé ấy cũng lớn, cô vẫn nhớ, còn cậu bé kia đã quên chuyện ấy từ lâu.


****** ****** ****** ******


Từ khi có Hương Lan bên cạnh, Nắng Hạ thấy vui vẻ hơn nhiều. Hương Lan dịu dàng, biết nghe lời và sống nội tâm, có chuyện gì Nắng Hạ cũng tâm sự cùng Hương Lan. Chuyện về một thời



ấu thơ khốn khổ của Hương Lan, Hương Lan cũng kể cho Nắng Hạ nghe. Hai người thân nhau như chi em gái ruột trong gia đình. Có lẽ, ở cả hai người đều cần có một người bạn bên cạnh.


Vì do quá thân thiết, Huy Linh đã có lần nói với Nắng Hạ về vấn đề này:


- Nắng Hạ ! Em còn ngây thơ quá, em chưa hiểu hết được con người nơi đây đâu. Những cô hầu gái bề ngoài lễ phép dạ vâng, nhưng trong lòng đầy mưu mô sảo quyệt. Em đừng để mình bị mắc lừa ,họ chỉ lợi dụng em thôi.


- Anh lo xa quá đấy, không phải ai là con gái cũng đều xấu như anh nghĩ đâu. Hương Lan là người tốt mà, chẳng thê cô ấy đã theo nội hầu hạ được 9 năm, được nội yêu thương hết mực đó sao.


Nắng Hạ khăng khăng khẳng định cảm nhận của mình là đúng. Huy Linh đành lắc đầu chịu thua cái tính ương bước khó bảo ấy.


****** ****** ****** ******


Nắng Hạ mở mắt. Một ngày mới lại bắt đầu, không biết rằng ngày hôm nay có chuyện gì


xảy ra với Nắng Hạ không nữa? Nắng Hạ cùng Huy Linh sẽ đi đến các ấp sau ra mắt người dân. Lại là ra mắt ! Nắng Hạ ngán ngẩm lắm với những chuyện ra mắt này rồi. Thôi thì phải cố gắng vậy


Qua phòng tắm, Nắng Hạ ghé vào bếp, Hương Lan đang xào xào nấu nấu cái gì đó thơm lắm. Nắng Hạ nhanh nhảu:


- Chờ chị vào làm cùng nha.


Nắng Hạ ngó ngó vào cái nồi thức ăn đang xèo xèo bốc khói, cô hít hà:


- Ôi tuyệt ! Em nấu ăn cũng giỏi hơn chị, chị nấu mà toàn bi Huy Linh chê thôi


Hương Lan dịu dàng:


- Những việc như thế này chỉ dành cho bọn em thôi.


Giọng Hương Lan bỗng trùng xuống:


- Chị và cậu Huy Linh hạnh phúc thật đấy. Em ngưỡng mộ tình yêu của 2 người quá ! Ơ ..hơ..Nắng Hạ lúng túng, cô ngại đỏ hửng một bên má. Cô xua xua tay:


Em chẳng hiểu gì cả. Rồi cô đi trở ra, không để ý đến nét buồn khổ đang hiện hữu trên khôn mặt xinh đẹp của Hương Lan.


Câu chuyện 9 năm về trước lại hiện về, kí ức của cô đó – một kí ức tuyệt đẹp. Hương Lan rưng rưng lệ, lấy viên sỏi trắng ra nhìn đầy đau khổ. Mối tình ngây thơ con nít của cô bắt đầu từ viên sỏi này, rồi cứ thế theo năm tháng trôi đi cho đến tận bây giờ. Cô đã 17 tuổi rồi. Nước mắt cô tuôn rơi lăn dài trên 2 gò má. Cô yếu đuối và mau nước mắt lắm. Cô buồn cho bản thân nhưng vui vì người cô thầm yêu trộm nhớ đã có được hạnh phúc cho riêng người ấy. Tủi cực vì thân phận người hầu thấp kém, không dám nói lời yêu ra với người cô thương. Cô tự hỏi tại sao cô lai đi yêu người ta trong khi cô biết rõ là không bao giờ được phép có chuyện ấy xảy ra. Cô yêu ngay chính cậu chủ của mình.

...
Tags: huyen thoai chuong giohuyen thoai chuong gio
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» "Yêu phải cô nàng bán thân"
» Truyện teen Cuộc hẹn giả mạo full
» Truyện Đại Thiếu Gia Và Cô Gái Côn Đồ Full
» Tôi Yêu Em, Cô Bé Ngốc Của Tôi
» Tôi yêu Anh mất rồi, tên sao chổi đáng ghét
» Tình Yêu Giàu Nghèo
12345»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON