watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 23:42,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 6131

Nhóc to gan đấy


» Đăng lúc: 08/03/15 13:41:56
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

-Vào đi Thiên ! – Bà nội quay ra chỗ tôi đứng.


Tôi bước vào.


Bà cố thở dài.


-Không được rồi, dâu con ai lại thế.


-Sao rồi ? – Tôi hỏi Mai.


Mai quay lại, mắt vô hồn, từ khoé mi chảy ra hai dòng lệ, môi cô ấy lắp bắp :


-Thiên ơi… tôi… – Rồi cô ấy gục xuống.


-Bà rất tiếc nhưng thất bại rồi con ạ ! – Bà nội tôi lắc đầu. – Thôi thì chuyện hôn ước…


-Tôi…


Mai đã thất bại. Vậy cũng có nghĩa là chuyện hôn ước cũng… Không ! Tôi không chấp nhận !


Tôi nắm chặt lấy tay Mai, nói với hai bà :


-Hai bà, con biết rằng hai bà luôn muốn có một đứa cháu dâu hoàn hảo, giỏi từ ngoài xã hội đến tận tuỵ trong gia đình, con biết hai bà luôn khao khát như thế. Nhưng dù thế nào đi nữa người ta cũng là người mà, đã là người thì phải có nhược điểm, đó đã là quy luật, không thể chối cãi được.


-Kìa con, ta nói…


-Đúng, nhược điểm của cô ấy là nữ công gia chánh, cô ấy biết điều đó và đã cố gắng khắc phục khi hai bà ra đề kiểm tra. Cô ấy đã tập ngày tập đêm, đến nỗi khi bị thương tay thuận cô ấy vẫn cố gắng dùng tay trái. Biết bao nhiêu vết thương mà cô ấy vẫn không hề than thở. Nói cách khác là Mai đã dồn hết tâm huyết cho hôm nay. – Tôi siết tay Mai hơn nữa.


-Ta nói là…


-Món ăn này tuy trình bày không đẹp nhưng sao hai bà không nếm thử, rất ngon, ngon nhất trần đời, con đã từng nếm thử rồi. Nấu ăn ngon, đấy không phải là điều mà hai bà cần sao ?


-Tôi… – Mai níu áo tôi.


Tôi nói tiếp :


-Con biết lời hai bà nói ra như đinh đóng cột nhưng cho phép con từ chối, không tuân theo lệnh huỷ hôn ước.


-Hả ?


-Con không cần biết Mai là cô gái dở nữ công, cộc cằn, thô lỗ, thiếu nữ tính hay không. Cũng không cần mấy loại kiểm tra thế này. Con không quan tâm. Con chỉ biết là cô ấy là một con người nhân hậu, luôn mỉm cười và luôn kiên cường trước mọi khó khăn.


-Huỷ hôn ước ?


-Dù có huỷ hôn ước thì tương lai vẫn không thay đổi. Con vẫn sẽ lấy cô ấy làm vợ. Vì con… con…


Tôi quay qua nhìn Mai, cô ấy đang mở to mắt. Tôi siết tay cô ấy, tưởng chừng như nếu không làm thế thì tôi sẽ không thể gặp cô ấy nữa. Tôi đặt tay cô ấy lên tim mình, mỉm cười. Hít một hơi thật sâu, tôi lấy hết can đảm để nói những điều mình ấp ủ bấy lâu nay.


-Con yêu cô ấy. Yêu với tình cảm của người con trai với người con gái, không phải như em với chị. Con yêu Mai.


Căn phòng trở nên im lặng hẳn. Hai bà nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ. Còn Mai thì vô cùng sững sờ như không thể tin vào tai mình. Một giây, hai giây trôi qua…


-Ra là vậy ! – Hai bà phì cười. – Giống hệt cha con hồi đó.


Mai cũng bắt đầu nhúc nhích. Cô nàng khẽ kéo áo tôi, nói :


-Thiên, cái này không phải…


Bà nội bật cười, xoa đầu tôi. Bà chỉ vào đĩa thức ăn kia, vừa cười vừa nói :


-Nãy giờ con tưởng cái đĩa kia là sản phẩm hả ? Tưởng Tiểu Mai thất bại hả ?


Còn cố ôm bụng cười sằng sặc.


-Lầm to ! Đây là hộp cơm bọn ta ăn dở từ trên máy bay đó.


Quái quỷ gì thế này ? Vậy là sao ? Tôi trố mắt nhìn Mai. Cô ấy đỏ mặt, dùng tay còn lại chỉ vào cái thứ ở cuối bàn.


-Kia kìa !


Tôi vô cùng kinh ngạc. Trước mặt tôi là con chim phượng được tỉa bằng rau củ và xung quanh là mấy con chim trắng, cả hai đều đậu trên những dãy núi cao vời vợi, bên dưới là nham thạch còn cạnh đó là những thảm cỏ. Thực ra con phượng ấy được làm từ cà rốt và ớt, chim trắng kia là củ cải và hành tây, núi chính là những miếng thịt được sắp xếp xen kẽ còn nham thạch là dòng nước sốt ngon tuyệt. Mới nhìn, tôi cứ ngỡ đó là mô hình hai bà mang từ Thượng Hải qua.


Mai mỉm cười.


-Tôi thành công rồi !


Bà nội nói :


-Đẹp lắm, lại ngon nữa, hơn ta xa ! Dâu con thế đấy !


Bà cố lại bảo :


-Lần này kế hoạch bắt nạt con dâu của hai ta thất bại rồi.


Tôi há hốc miệng. Vậy… Mai đã thành công ? Trời ạ, hồi nãy tôi đã nói những gì vậy nhỉ ? Đầu óc tôi rối bời, tôi không nhớ tôi đã nói gì nữa. Nói gì mà tôi siết tay Mai chặt thế kia ? Nói gì mà Mai đỏ mặt thế kia ?


-Nhưng cái được cái mất, ít ra cũng giúp cháu thổ lộ chứ. – Hai bà đồng thanh nói.


Thổ lộ ? Tôi đã thổ lộ ? Vậy… hồi nãy tôi nói…


Mặt tôi nóng lên. Tôi buông tay Mai ra, chạy một mạch ra vườn.


(Lời kể của Tiểu Mai)


Thằng nhóc mặt đỏ bừng, chạy ra ngoài. Tôi vội vàng đứng dậy, chạy theo nó.


Tôi phải hỏi cho ra lẽ. Tôi không tin nó lại có thể tuyên bố như thế trước mặt hai người bà. Mọi ngày mẹ nó và cha tôi có chọc cỡ nào nó cũng bác bỏ được, lần này lại thế tin sao nổi ? Tôi muốn biết, đó có phải là sự thật không ? Một lời nói che chở ? Hay là… từ tim nó ? Tôi nhìn nó chạy. Tôi mong muốn cái câu nói ấy như thế nào ? Tôi vẫn mải mốt chạy theo nó.


Nó chạy vào phòng, đóng sập cửa. Tôi chạy đến, đứng ngoài phòng, tôi định mở cửa nhưng tiếng bấm khoá làm tôi từ bỏ. Tôi gõ cửa, nói lớn :


-Mở cửa ra ! Tôi có chuyện muốn nói !


-Không ! Không mở cửa ! – Nó hét lên.


-Tôi có chuyện muốn hỏi !


-Chuyện gì ? – Nó nói.


Tôi cố gắng dồn hết sức để bật ra thành tiếng :


-Câu nói ấy là… có phải là thật lòng cậu không ?


-Câu gì ?


Tôi ngập ngừng một chút rồi nói tiếp :


-Cậu nói với hai bà… là : "Cháu yêu cô ấy." Là thật lòng cậu hay là lời bao che ?


-Cô nghĩ là tôi có thể suy nghĩ bài bản cỡ đó lúc tôi nghĩ tình hình cấp bách thế sao ?


-Cô ấy là ai ? – Tôi hỏi. (Dù cũng lờ mờ đoán ra)


-Cô tự biết đi chứ ! Đồ ngốc !


-Là tôi hả ? – Tôi hỏi.


Nó im lặng hồi lâu rồi cũng nói :


-Ừ.


-Vậy… cậu… yêu… tôi… hả ? – Tôi đỏ mặt.


-Nếu thật thì sao ? Không thật thì sao ? – Cánh cửa từ từ mở ra.


-Không thật thì tôi bị quê, thật thì tôi…


Tôi chưa nói hết câu thì nó đã mở toang cánh cửa. Nó đứng đối diện tôi, mắt nhìn thẳng như xoáy sâu vào mắt tôi. Môi nó động đậy. Chỉ khẽ thôi cũng đủ làm tim tôi đập rộn ràng.


-Ừ. Tôi yêu Mai.


Chương 27 : Pháo giao thừa


-Ừ. Tôi yêu Mai.


Trời ạ, đừng có nghĩ đến nữa. Tôi đập đầu mình vào gối mấy cái liền. Đừng nghĩ đến nữa ! Nếu không thì đầu tôi nổ tung ra mất. "Tôi yêu Mai." Đã bảo đừng nghĩ đến nữa mà. Cái não bộ chết tiệt.


-Thôi đi ! – Tôi hét lên.


Đã ba ngày rồi mà tôi chưa thể nào quên được câu nói ấy. Đã uống thuốc ngủ đều đặn mà vẫn mất ngủ được. Cũng tại thằng nhóc, tự dưng nói câu ấy một câu nghiêm túc như thế và cũng vì thế mà tôi với nó đã không nói chuyện với nhau ba ngày liền, không nói một câu luôn. Muốn bắt chuyện với nhau mà không được, cứ gặp mặt nó là mặt nóng bừng, tim đập mạnh, nếu không quay đi thì tôi sẽ chết vì vỡ tim mất.


Có điều cứ vậy cũng thấy nhớ. Không biết giờ Thiên đang suy nghĩ gì nhỉ ? Lúc đó, lúc thổ lộ tình cảm, tôi lại bỏ chạy, chắc là Thiên giận tôi lắm.


—–Quá khứ—–


(Lời kể của Nhất Thiên)


-Ừ. Tôi yêu Mai.


-Yêu tôi ? – Mai sững sờ.


Tôi gật đầu.


-Và như tôi đã nói, như một người con trai với người con gái, như một người con trai với một người con gái.


Mai mở to mắt nhìn tôi. Mặt cô ấy đỏ lên.


-Tôi… tôi… – Mai lắp bắp.


Rồi cô ấy bỏ chạy, chạy thật nhanh.


—–Hiện tại—–


Thế là không nói chuyện với nhau ba ngày trời. Tôi không trách Mai, tự dưng được nghe câu nói như thế, không sốc sao được, chính tôi cũng không ngờ mình có thể nói thế mà. Hy vọng là cô ấy không giận tôi.


-Con với Tiểu Mai có xích mích hay sao mà hai đứa ngủ riêng vậy ? – Mẹ tôi hỏi.


Tôi thở dài, ngã người xuống chiếc giường hồi nhỏ tôi hay tranh với cha để ngủ với mẹ. Dạo này tôi ngủ với mẹ, để Mai ngủ một mình trong phòng.


-Hai đứa giận nhau à ? – Mẹ mỉm cười hỏi.


-Dạ, chắc vậy.


-Chắc vậy ? Con cũng không biết à ?


Tôi mỉm cười, áp má mình vào mớ tóc đen nhánh của mẹ. Mẹ tôi có mái tóc rất đẹp, đôi mắt sáng rực, cha tôi yêu mẹ chắc cũng vì chuyện này.


-Mẹ ơi !


-Gì con ? – Mẹ đưa tay xoa đầu tôi.


-Khi xưa cha tỏ tình với mẹ sao ạ ?


Mẹ tôi đỏ mặt, đánh khẽ vào tay tôi.


-Thằng nhóc này, hỏi chi ?


-Đi ! Đi mà ! – Tôi xoắn tóc mẹ.


Mẹ tôi ngượng ngùng nói :


-Thì cha nhóc nói : "Anh yêu em !" Vậy thôi. Anh ấy là người thẳng tính mà.


-Vậy… mẹ đáp lại như thế nào ?


Mẹ tôi lặng người một lát rồi bà hỏi :


-Sao con lại hỏi vậy ?


-Con…


-Con đã thổ lộ với con bé rồi à ?


-Dạ, trong một phút bồng bột.


—–***—–


(Lời kể của Tiểu Mai)


-Chào buổi sáng ! – Tôi cười tươi. – Chào buổi sáng, phu nhân !


Phu nhân rời tờ báo sáng, gật đầu. Còn cha tôi đang lăng xăng phụ bà giúp việc đem đồ lên cũng vẫy tay chúc tôi buổi sáng tốt lành. Hai bà của Thiên ngẩng đầu lên, mỉm cười.


-Chào con !


-Hai bà đang làm gì vậy ? – Tôi



chạy xuống.


-À, may áo cho đứa cháu cưng ấy mà. – Bà nội đưa chiếc áo đang may cho tôi xem.


Thiên có phước thật, có hai bà giỏi may vá. Hai cái áo trông vô cùng tinh xảo, chất liệu vải toàn là loại được chọn lọc kỹ càng. Hai bộ áo dài Việt Nam và áo dài Trung Hoa có kiểu rất phức tạp mà vẫn có thể may tay (may tay đó) rất đẹp.


-Ta cũng có chuẩn bị quà cho cháu dâu, nhưng phải để giao thừa đã. – Bà cố nháy mắt với tôi. – Con yên tâm đi, của con không kém gì Thiên đâu.


-Dạ ? – Tôi đỏ mặt.


-Bà ơi, áo xong chưa vậy ?


Nó từ trong bước ra. Vẻ mặt vẫn còn ngái ngủ, mi mắt ướt sũng nước. Nó nhìn tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi, hệt như lúc đó. Tôi không thể chịu được liền nói với phu nhân :


-Bác ơi, con có hẹn với bạn, cho con đi tí nhé !


-Nhưng con chưa ăn sáng mà. – Phu nhân thắc mắc.


-Dạ, bạn con rủ con đi ăn sáng chung luôn. – Tôi nói rồi cắp cái giỏ đi.


-Đi đường cẩn thận nhé ! – Thằng nhóc vừa ngáp vừa nói.


Tôi không nói gì, cứ chạy thẳng. Thật ra tôi dậy sớm làm đồ sáng ăn trước rồi chứ làm gì có chuyện nhỏ "Atula" rủ đi ăn chứ (nhỏ keo hơn kẹo).


-"Xích thố" ! – "Atula" đứng đầu đường vẫy tay.


-Xin lỗi vì khi không bắt bồ ra đây. – Tôi gãi đầu.


"Atula" nghiêng đầu nói :


-Không sao, nhờ ra đường mà đây bắt tên này bao kem sớm được.


Nói rồi nhỏ kéo ai đó từ trong góc tường ra.


-Lớp trưởng…


Là Hải. Nhỏ này, mình hẹn gặp riêng nhỏ mà sao lại kéo tên này theo làm gì. Đúng là bảo một đàng làm một nẻo. (Tôi biết âm mưu nhỏ này mà)


-Sao Hải ở đây ? – Tôi hỏi.

...
Tags: nhoc to gan daynhoc to gan day
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» 7 Ngày Làm Gia Sư
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
» Angel's memory
» Anh không thích phụ nữ, nhưng anh yêu em, cô bé ạ
» Ánh Sáng Tình Yêu
» Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh
1234...212223»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON