watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 10:23,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 5271

Chàng trai ngọt ngào


» Đăng lúc: 12/03/15 07:08:40
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

Hu hu hu…còn chưa kịp nói câu gì. Nhìn thấy bóng dáng của hội trưởngMậu Nhất đang xa dần, cảm giác ai oán từ từ dâng lên trong lòng tôi.
Ánh mắt của Mê Cúc lúc này đã chuyển sang người con trai bên cạnh tôi,đột nhiên, cô ấy thay đổi tư thế, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng, khôkhan: “Ê, Minh Đạo Liên, sao hôm nay cậu lại có hứng thú đến trường thếhả? Buổi sáng ăn nhầm phải nấm độc rồi đúng không?”
Cái gì, trời ơi, đừng có nói với tôi rằng những lời vừa rồi phát ratừ miệng của Mê Cúc đấy nhé! Một Mê Cúc xưa nay luôn duy trì hình tượngnữ vương hoàn mỹ của mình trước mặt con trai sao bây giờ lại dám ăn nóibốp chát như vậy với điện hạ Minh Đạo Liên cơ chứ?
Nhìn điệu bộ cô ấy cứ như đang khiêu chiến với người ta vậy. Mặc dù bình thường Mê Cúc là người khá kiêu ngạo và tùy tiện, rất dễ đắc tội vớingười khác, nhưng cô ấy tuyệt đối không phải là phần tử “hiếu chiến”đâu…
Tôi ngẩng đầu, nhìn về phía anh chàng kiêu ngạo không bao giờ đếm xỉa đến bất kì chuyện gì xung quanh mình, chắc lúc này, trong đôi mắt anhta đã hiện rõ những ánh mắt giết người không thương xót…
Nào ngờ!
Suýt chút nữa tôi đã kêu lên vì hoảng hốt. Cái anh chàng kiêu ngạo và lạnh lùng kia đang nhìn chằm chằm vào Mê Cúc, đôi mắt như đang rực lửa, tôi dám cam đoan ánh mắt ấy có thể làm tan chảy tất cả mọi thứ. Ánh mắt anh ta nhìn Mê Cúc không chút thiện cảm, thậm chí như muốn nuốt chửngcô ấy tới nơi. Nhưng cuối cùng anh ta vẫn cất tiếng đáp lời Mê Cúc:
“Thứ nhất, tôi nói cho cô biết, bữa sáng của tôi hôm nay là cháotrắng và trứng gà ốp lết, không hề có nấm, càng không thể có nấm độc.Thứ hai, bữa sáng tôi có ăn phải nấm độc hay không hoàn toàn không cóliên quan gì đến chuyện tôi có hay không có hứng đi học!”
Lẽ nào họ…
Còn chưa kịp suy nghĩ thì giọng điệu phảng phất mùi thuốc nổ của Mê Cúc lại vang lên bên tai:
“Này, Minh Đạo Liên, sắp đến giờ lên lớp rồi mà cái “khối thịt” đồchơi siêu cấp của cậu vẫn chưa thấy đến! Tôi thấy hôm nay 80% là anh takhông đến rồi, vì vậy cậu có thể đi được rồi. Dù sao thì cậu cũng làthiên tài, đã trở thành một thiên tài không phải con người rồi mà!”, MêCúc khoa chân múa tay, hung dữ nhìn Minh Đạo Liên.
“Lớp trưởng Mê Cúc bây giờ lại khuyên các bạn bỏ học à? À, tôi quênmất không bảo với cậu là điện thoại của tôi đang ghi âm đấy. Nếu tôi đưa phần ghi âm này cho thầy giáo thì chắc cậu không để bụng đâu nhỉ?”, đôi mắt anh ta nheo nheo như chọc tức, nụ cười kiêu ngạo hiện lên trên môi.
“Minh Đạo Liên, có bản lĩnh thì cậu cứ đi mà nói! Ai mà chẳng biếtcậu biết sử dụng rất nhiều phần mềm, muốn bôi nhọ một đứa con gái đơnthuần như tôi đâu có khó gì!”
“Con gái đơn thuần ư? Cậu đang nói về mình 30 năm trước đấy à?”
“Minh Đạo Liên!”
….
Minh Đạo Liên và Mê Cúc như sắp nhảy bổ vào đánh nhau đến nơi rồi. Tự nhiên trong đầu tôi lại nghĩ đến hình ảnh “khối thịt đồ chơi siêu cấp”mà Mê Cúc vừa nói đến. Đó là cái quái quỷ gì vậy? Cái từ này nghe sao mà đáng sợ thế, không phù hợp với hình tượng của Minh Đạo Liên chút nào.
“Mê Cúc, cái gì là ‘khối thịt đồ chơi siêu cấp’ thế?”, tôi tò mò hỏi Mê Cúc.
“Khối thịt đồ chơi siêu cấp á? Đó chính là Nam Trúc Du đấy! Cái tênnày chuyên gia lấy việc chọc phá anh chàng ham ngủ ấy làm trò vui. Anhta chính là đại ma vương chuyển thế, một kẻ độc ác vô địch trong vũ trụnày!”, Mê Cúc dẩu mỏ lên nói, vẻ mặt vô cùng tức giận.
Nam Trúc Du?
Tôi trợn tròn mắt ngạc nhiên, quay lại nhìn Minh Đạo Liên. Những lờimà Mê Cúc nói khiến cho trong đầu tôi bỗng chốc hiện ra những cảnh tượng Minh Đạo Liên bắt nạt Nam Trúc Du: trói Nam Trúc Du vào ghế, không choanh ấy cử động; cho những giọt nến chảy vào người Nam Trúc Du, bắt anhấy phải ngoan ngoãn nghe lời; treo Nam Trúc Du lên rồi lấy roi đánh vàongười anh ấy…
“Những gì cô ấy nói là thật sao?”, tôi kinh ngạc nhìn Minh Đạo Liên.
“Đúng là hai con ngốc!”, Minh Đạo Liên cộc lốc, chớp mắt đã trở lại với trạng thái băng đá của mình.
“Đồ chết tiệt! @ # @ %…..”, tiếp theo sau đó là một loạt những câuchửi bới của Mê Cúc, nhưng cái gã đó hình như không nhìn thấy sự tồn tại của Mê Cúc, chỉ cắm đầu vào đọc cuốn sách đặt trước mặt.
“Mê Cúc, sao Nam Trúc Du lại trở thành đồ chơi của hắn?”, trực giác chotôi thấy cái tên Minh Đạo Liên này không phải hạng dễ đối phó. Tôi kéokéo vạt áo của Mê Cúc, dò hỏi vấn đề mấu chốt.
Mê Cúc nhìn tôi, nhíu mày đáp: “Tiểu Vũ, cậu làm gì mà căng thẳngthế? Thật là kì lạ, ngoài Mậu Nhất ra, cậu bắt đầu có hứng thú với những thành viên khác trong lớp tôi từ lúc nào vậy? Hơn nữa lần này, đốitượng mà cậu quan tâm lại chính là Nam Trúc Du, kẻ mà cậu ghét nhất đấy? À, cậu vẫn đang đứng bên bàn của cậu ta, cậu muốn tìm cậu ta sao?”
“Ha ha…”, tôi cười nhạt, kéo tay Mê Cúc ra xa khỏi chỗ Minh Đạo Liên, nhỏ nhẹ nói: “Con gái ai mà chả thích hotboy, hơn nữa hai người bọn họcòn là những hotboy đình đám của trường, đứa con gái nào mà chả quantâm!”
Tôi giả bộ tò mò tìm muốn biết thông tin và Minh Đạo Liên và Nam Trúc Du để tìm cách che dấu nỗi lo lắng cho Nam Trúc Du, chỉ sợ với tínhcách đơn giản của anh ta, có khi bị người ta bắt bán đi cũng vẫn hàohứng giúp người ta đếm tiền cũng nên.
“Về chuyện này phải bắt đầu từ lúc thầy hiệu trưởng cướp được MinhĐạo Liên trong cuộc cạnh tranh cướp người khốc liệt năm đó”, Mê Cúc nóikhẽ bên tai tôi, “Cậu có biết lúc ấy hiệu trưởng đã dùng mồi nhử gì đểlừa cái tên biến thái này về trường mình không?”
Mồi nhử? Biến thái? Lại còn dùng cả từ “lừa” nữa chứ? Mê Cúc à, có phải cậu đang phóng đại quá mức không đấy?
Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt sáng long lanh và đẹp như hoa đào của Mê Cúc, chầm chậm lắc đầu.
“Mồi nhử chính là Nam Trúc Du!”, Mê Cúc thì thầm nói ra đáp án bên tai tôi.
“Hả…”, tôi kinh hoàng, “Rốt cuộc là chuyện đó đã xảy ra như thế nào?”
Tôi nín thở, vô cùng căng thẳng, có cảm giác như sắp biết được bí mật lớn nhất của trường Thần Nam này vậy.
“Hơn một năm trước, để lấy tiếng tăm với các trường trung học trong cảnước, thầy hiệu trưởng đã quyết định sẽ tổ chức một lớp học tập trungtất cả những học sinh ưu tú trong trường, cũng chính là “lớp quyến rũ”bây giờ. Mà ba hotboy nổi tiếng của lớp quyến rũ là những học sinh màhiệu trưởng lúc ấy nhất định phải giành lấy cho bằng được, vì chỉ khi có được cả ba học sinh này, danh tiếng của lớp học quyến rũ mới nổi lên,nhờ đó mà địa vị của trường Thần Nam cũng sẽ tăng lên rõ rệt”.
“Hóa ra là vậy!”, tôi bàng hoàng hiểu ra, hóa ra “lớp quyến rũ” đã ra đời trong hoàn cảnh đó.
“Hội trưởng Mậu Nhất của cậu đã vào học ở Thần Nam với điều kiện làthầy hiệu trưởng phải tạo ra môi trường học tập lí tưởng cho cậu ấy, còn Nam Trúc Du đồng ý vào học ở Thần Nam với điều kiện miễn hoàn toàn họcphí cộng với chế độ học bổng hậu hĩ. Khó giành được nhất chính là cáitên ma vương Minh Đạo Liên kia”, mỗi lần nhắc tới tên của Minh Đạo Liên, Mê Cúc lại có vẻ như cực kì phẫn nộ, gằn giọng nói về anh ta, thậm chícòn sử dụng rất nhiều từ mang nghĩa xấu.
“Ừm…”, tôi gật đầu. Nhưng điều này thì có liên quan gì đến chuyện Nam Trúc Du trở thành khối thịt đồ chơi siêu cấp của Minh Đạo Liên cơ chứ?
“Tiểu Vũ, cậu có biết cái tên Minh Đạo Liên ấy đã nói gì với thầyhiệu trưởng năm đó không?”, Mê Cúc ghé sát vào tai tôi, ra vẻ vô cùng bí mật, nói: “Cái tên đang ghét ấy lại dám kiêu căng nói với thầy hiệutrưởng là, một ngôi trường chán như vậy tôi không có hứng thú, trừ phiông giúp tôi tìm một món đồ chơi thú vị để giết thời gian!”
Quạ quạ… quạ đen đang bay từng đàn qua đầu tôi.
Câu này đúng là tên Minh Đạo Liên đó nói sao? Ánh mắt tôi hướng vềphía cái kẻ đang chăm chú đọc sách kia. Nếu là người bình thường chắckhông ai dùng cái lí lẽ đó để từ chối người khác cả.
“Thế thấy hiệu trưởng phản ứng ra sao?”, tôi hỏi tiếp. Chắc là thầyhiệu trưởng phải tức điên lên, đánh cho hắn ta một trận nhừ tử ấy chứ!
“Thầy hiệu trưởng hồ hởi đồng ý với hắn!”
“Hả?”, tôi há hốc mồm vì kinh ngạc, cằm suýt nữa thì chạm tới đất.
“Nếu không cậu nghĩ xem vì sao Nam Trúc Du lại trở thành khối thịt đồ chơi cho hắn chứ?”
“Mê Cúc, ý của cậu là…”, tôi mở to mắt, thực sự không dám tin vào tai mình nữa.
“Đúng thế, món đồ chơi mà thầy hiệu trưởng cung cấp cho hắn chính là Nam Trúc Du!”
‘Nhưng mà Trúc, ý tôi là Nam Trúc Du, chẳng phải anh ấy cũng là học sinh mà thầy hiệu trưởng khó khăn lắm mới mời tới được sao?”
“Đúng thế! Nhưng mà Tiểu Vũ à, cậu vẫn chưa nhìn thấy cái tên NamTrúc Du kia đâu, thoáng nhìn đã thấy giống như được sinh ra để cho người khác bắt nạt rồi, cậu ta vô cùng ngây thơ, ai nói gì cũng tin. Đã cóđược một món đồ chơi thú vị như vậy, thầy hiệu trưởng gian xảo sao cònkhông tận dụng cơ chứ? Mà này, sao tự nhiên cậu lại quan tâm đến NamTrúc Du thế hả?”, Mê Cúc vỗ vai tôi, không biết có phải là tôi bị ảogiác hay không nhưng hình như tôi nhìn thấy một ánh mắt lạnh tanh từ côấy quét ngang người tôi.
“Đâu, đâu có, tôi còn chưa từng gặp Nam Trúc Du cơ mà!”
Tôi lè lưỡi, không biết Mê Cúc có nhận ra tôi đang giả bộ không nữa.Chỉ có điều, những gì Mê Cúc nói quả không sai, cái anh chàng Nam TrúcDu này trông rất dễ bắt nạt. Nhưng mà sao lại có người nỡ ra tay với một người hiền lành như vậy cơ chứ?
Tôi ngẩng đầu, hung dữ nhìn Minh Đạo Liên, đúng lúc anh ta ngẩng đầulên, bắt gặp ánh mắt rừng rực lửa hận của tôi. Rồi đột nhiên, dường nhưtôi cảm nhận thấy nụ cười đắc chí của anh ta lởn vởn trước mắt.
Tôi cảm thấy toàn thân sởi gai ốc.
“Tiểu Vũ, cậu không sao chứ?”, nhìn thấy tôi sởn hết cả gai ốc, Mê Cúc lo lắng hỏi.
“Không sao, chắc tại tối qua bị nhiễm lạnh thôi mà!”, tôi vớ đại một lí do biện minh.
“Không sao thì tốt! Tiểu Vũ, chuyện phiếm nói xong rồi, giờ chúng ta vào chủ đề chính thôi!”
Hả? Chủ đề chính ư? Chủ đề chính gì nhỉ? Mọi thứ trước mắt hoàn toàn mơ hồ. Mê Cúc à, có thể để tôi lên lớp học trước không?
“Tiểu Vũ, cậu vẫn chưa quên chuyện giúp lớp tôi đóng vai Paris đấy chứ?”, Mê Cúc nháy mắt với tôi.
Hơ, tôi có thể nói là tôi quên rồi không? Nhưng vẻ mặt của tôi lúc này đã cho thấy, tôi không thể.
Vol 3. Vai diễn đo ni đóng giày cho tôi
“Tiểu Vũ, em thật sự đồng ý vào đội kịch của bọn anh và đảm nhận vai Paris chứ?”, trong phòng học, Mậu Nhất len ra khỏi đám đông, nhìn tôimỉm cười, nụ cười thật ấm áp.
“Hội trường Mậu Nhất, em sợ là…”, lần trước chưa kịp mở miệng từchối, nhưng sau khi nghe Zoey kể về nhân vật này, tôi đã quyết định sẽtừ chối dứt khoát. Đây đúng là chuyện đùa mà, chưa nói đến chuyện tôixưa nay chưa bao giờ diễn kịch, mà cho dù đã từng diễn cũng không thểđảm nhận một vai nam chính trong vở kịch của hội trường Mậu Nhất được.
Tôi là con gái mà! Trái tim tôi như muốn hét lớn điều đó với hộitrưởng Mậu Nhất. Nếu như có thể, tôi rất muốn chạy vào trái tim anh ấyvà khắc lên mấy chữ: “Lâm Xuân Vũ là con gái”.
Hài, cứ nghĩ đến việc hội trường Mậu Nhất cảm thấy tôi thích hợp đểđóng nhân vật nam trong vở kịch của mình là tôi lại cảm thấy tủi thân.
“Tiểu Vũ! Em thật là tốt bụng!”, Mậu Nhất nhìn tôi, nụ cười tươi tắn như bông hoa đang hé nở, đôi mắt long lanh, giọng nói nhẹ nhàng khiến chongười khác phải say mê....
Tags: chang trai ngot ngaochang trai ngot ngao
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» Tình Yêu Của Hotboy
» Vợ Ơi, Chồng Bị Ế Full
» Tin nhắn lúc nửa đêm
» Tên kiêu ngạo! Tôi ghét anh!
» Chinh phục hot boy
» Nhất định anh phải là của em
1234...171819»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON