watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay
home| Game Online| Đọc Truyện
Bây Giờ 18:05,Ngày 24/11/24
Thông Tin Mới
Chúng tôi đang phát triển cố gắng đem lại sự thuận tiện mới với Mhay.Us, phất đấu trở thành Wap Giải Trí, Wap Tủi Game miễn phí và là cổng thông tin giải trí mạnh nhất trên Mobile, đem lại sự hài lòng cho các bạn. Xin cảm ơn.
Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL Hallo Star - Chat trực tuyến cùng IDOL
Bạn đang cảm thấy buồn chán , muốn có người hát nhảy cho mình xem. Thì còn chần chừ gì nữa mà không truy cập ngay vào Hallo Star để thưởng thức các Hot girl hát hay nhảy đẹp . Chắc chắn bạn sẽ rất hài lòng khi đến với Hallo Star - Chat cùng ngôi sao.
» »
Đang xem: 1 | Lượt xem: 7067

Giá Như Dừng Yêu


» Đăng lúc: 12/03/15 07:06:01
» Đăng bởi: Admin
» Chia Sẻ:SMS Google Zing Facebook Twitter yahoo

– Vậy mà em còn cười được – tôi nhìn Thảo thở dài.
– Cố lên, em ủng hộ anh hết mình…
– Em ủng hộ thì có ích gì…
– Hứ…Mà em cũng thấy lạ ha, tính tình chị Quỳnh nó làm sao ấy!
– Ừ…như nắng với mưa – tôi định nói cho Thảo biết Quỳnh là người đa nhân cách, nhưng thôi, bây giờ liệu có ích gì.
– Anh phải tiến lên, tán gái là không được bỏ cuộc – một tay Thảo vỗ vai tôi, một tay nắm chặt thành nắm đấm, vẻ cương quyết.
– Hì…!
Thiệt tui mến con bé này hết sức, nhiều lúc nhìn bộ dạng nó mà muốn phì cười. Ngẫm lại cũng đúng, tán gái mà bỏ cuộc giữa đường thì đó mới là thất bại thật sự, dù gì thì tôi cũng được lòng “mùa xuân” mà, còn “mùa đông” thì cứ từ từ vậy.


Đến cuối buổi, tôi cũng chẳng thể luyện công với Quỳnh, tên Long đã nhanh chân chiếm chỗ trước rồi, nàng còn vui vẻ cười với hắn nữa. Ngồi kế bên là Hùng, hắn cứ nhìn Quỳnh, vẻ tình tứ, nếu tôi là tên Long kia thì đã cho hắn một đấm bầm mắt rồi.


Thất thểu đi về, mặc cho Thảo hết lời động viên, lòng tôi vẫn tràn đầy sầu muộn. Lúc này trong sân bóng rổ, mấy đứa nhóc vừa tập xong, chúng đang ngồi nghỉ, một trái bóng lăn tới chân tôi, tôi cúi xuống nhặt lên, quay người ném, “Oh-yeah…3 điểm” – tôi vui sướng nhìn trái bóng lọt vào rổ.


Ném ba lô xuống, tôi chạy lại nhặt bóng lên, nhồi bóng ra ngoài vòng 3 điểm, di chuyển nhanh, thực hiện một cú “lay up” tuyệt đẹp và hoàn hảo, trái bóng vào đã vào rổ. Mấy đứa nhóc nhìn tôi như trên trời rớt xuống vậy.


Thực ra, hồi cấp 3 tôi và Nam được chọn vào đội bóng rổ của trường chuyên L.V.C. Nam khi ấy là tiền đạo, tôi là tiền vệ. Dù đã lâu không đụng tới trái bóng nhưng mấy cái kỹ thuật cơ bản thì vẫn chảy trong máu tôi.


Tôi nhồi bóng sau đó bật lên thực hiện một cú “jump – shoot” từ ngoài vòng 3 điểm. “Hoàn hảo” – tôi mỉm cười nhìn về phía rổ và nụ cười tôi chợt tắt khi nhìn thấy Tiểu Quỳnh đang đúng bên cạnh rổ, khoanh tay lạnh lùng nhìn tôi, nàng bỏ ba lô xuống, nhặt trái bóng dưới chân mình lên và đi thẳng về phía tôi.
– Chơi cũng được đấy chứ? – nàng xoay xoay trái bóng.
– À…trước đây cũng từng chơi! – tôi hơi bối rối.
– Chơi một ván với tui không? – nàng ném bóng về phía tôi thách thức.
– Được thôi, nhưng người thắng được gì?! – tôi chụp được bóng và cười với nàng.
– Ai thua phải khao nước…thế nào? – nàng chống hông.
– Chiến thôi, ai đủ 17 điểm trước thì thắng – tôi nhồi bóng.
– Sao lại 17 điểm? – nàng nhìn tôi vẻ bất ngờ?
– Minh thích số đó thôi – tôi cười và khoái chí vì trận đấu trong mơ này.
Thực ra, đó là thoái quen của tôi. Lúc còn chơi bóng với Nam, tôi và nó hay giao kèo 1 ván đấu 17 điểm…


Tiểu Quỳnh nhìn tôi nhưng muốn hỏi gì đó nhưng ngay sau đó nàng đi về phía ba lô, lấy một chiếc dây thun cột mái tóc ngắn của mình lên. Quỳnh mặc quần short, khoe đôi chân trắng trẻo, nàng mặt áo pun hiphop và đi giày thể thao, nhìn rất phong cách. May sao tôi cũng đi giày thể thao, chứ như mấy bữa đi sandal thì không biết đối phó với nàng thế nào.
– Lady first – tôi búng bóng về phía nàng.


Tôi sẽ hạ Tiểu Quỳnh nhanh thôi, sau đó…tất nhiên nàng sẽ mời tôi 1 chầu nước và hứa hẹn những buổi đi chơi sau đó…và sau đó nữa…Một viễn cảnh mới tươi đẹp làm sao. Nhưng tôi định sẽ vờn nàng một chút vì cái tội dám lén phén với thằng khác…he he.


Chào mừng các bạn đến với trận bóng rổ có 1 không 2: MINH vs QUỲNH:


Tiểu Quỳnh bắt đầu di chuyển, nàng nhồi bóng ngay trước mặt tôi, tôi dùng 2 tay che bóng, Quỳnh cúi thấp người cố gằng vượt qua nhưng vẫn bị tôi chặn lại. Bất ngờ nàng nhồi bóng qua 2 chân mình, chuyền bóng qua tay trái, đẩy quả bóng qua lưng bay lên tay phải, tôi hoàn toàn bị bất ngờ, không kịp di chuyển. Tiểu Quỳnh tiếp cận rổ, nàng bật cao, búng tay, quả bóng lọt vào rổ.


Quỳnh – 2. Minh – 0


Tôi vẫn không tin vào mắt mình, nàng không những biết chơi mà còn giỏi nữa là đằng khác, kế hoạch ‘vờn” nàng bị phá sản ngay tức khắc. Bây giờ phải lấy lại thể diện thôi, tôi sẽ chơi hết mình.


Lượt tấn công tiếp theo của tôi, tôi thực hiện động tác nhồi bóng qua 2 chân liên tục, Tiểu Quỳnh chắc hoa cả mắt, nhưng nàng vẫn truy cản tôi, tôi nhồi bóng ra sau lưng, đẩy bóng qua tay trái, làm động tác giả như sắp di chuyển sang trái, nàng bị bất ngờ và lỡ trớn, bất ngờ tôi ngoặt bóng qua phải, di chuyển nhanh, nhảy cao, trái bóng đập tấm bảng và rơi vào rổ.


Quỳnh – 2. Minh – 2, Tôi cười đắt ý.


Tiểu Quỳnh nhồi bóng ra ngoài vòng 3 điểm, nàng tiến vào và bị tôi cản quyết liệt, nàng thực hiện lại động tác qua người nhưng lần này tôi đã đề phòng, tôi dùng tay chặn bóng khi nó còn ở trên không, trái bóng rơi xuống đất, nàng nhanh chóng lấy lại, biết mình không vượt qua được, Tiểu Quỳnh lùi lại ra ngoài vòng 3 điểm. “Định làm gì thế?” – tôi hơi bất ngờ, nàng bất nhảy và thực hiện một cú “Jump – shoot”, trái bóng bay qua đầu tôi, trong tích tắt tôi tưởng như thời gian ngưng lại, trái bóng tạo 1 đường cong tuyệt đẹp, đập vào mép rổ, lượn qua rồi rơi ra ngoài, tôi nhanh chân chạy tới đón lấy khi nó vừa rơi xuống. Tôi bắt đầu cảm thấy ngưỡng mộ cô nàng này rồi.


Bây giờ tới lượt tôi, tôi nhồi bóng quanh vòng 3 điểm, nàng liên tục theo sát, tôi nhồi bóng qua chân, chuyền qua hai tay, làm động tác giả liên tục, nhưng tôi cố tình không vượt qua nàng, nàng bị vờn một lúc thì đâm ra tức tối, nhào vô tôi tranh bóng luôn. Nhưng tôi nhanh chân lùi lại, đứng ngoài vòng 3 điểm, tôi nhảy và thực hiện lại cú “jump-shoot” y như của nàng, chỉ có điều lần này nó rơi vào rổ rất gọn gàng.


Quỳnh – 2. Minh – 5


Mấy nhóc ngồi xem luôn tay vỗ và hút sáo tán thưởng, tôi cười tươi vẫy tay với bọn nhóc, Tiểu Quỳnh trông giận dữ, nàng nhặt bóng và bắt đầu tấn công bên cánh. Tiểu Quỳnh nhồi bóng nhanh giữa 2 chân mình rồi bất ngờ đẩy bóng qua 2 chân tôi, nàng chạy qua phải tóm lấy bóng và bật nhảy, quả bóng rời tay nàng rợi vào rổ.
– Sao hả…! – Nàng nhìn tôi cười ngạo nghễ, lần đầu tiên tôi thấy “mùa đông” cười tươi như thế.
– Tốt! – tôi đưa ngón cái lên, tỏ vẻ khen ngợi.


Quỳnh – 4. Minh – 5


Trong đám nhỏ, mấy đứa con gái vỗ tay rào rào, ủng hộ Quỳnh, còn nhóm con trai thì cổ vũ tôi. Trận đấu càng lúc càng vui và cũng căng thẳng không kém. Từng điểm số được 2 bên so kè liên tục.


Quỳnh – 10. Minh – 10
Quỳnh – 10. Minh – 12
Quỳnh – 13. Minh – 12
Quỳnh – 13. Minh – 14
Quỳnh – 15. Minh – 14


Tình thế bây giờ chuyển sang có lợi cho Tiểu Quỳnh, nàng còn 2 điểm nữa. Vừa rồi tôi thử ném bóng từ ngoài vòng 3 điểm nhưng không ghi được điểm và trao cơ hội tấn công vào tay Tiểu Quỳnh, chỉ cần tôi sơ xuất để nàng vượt qua lần này là coi như xong.


Tôi cố gắng che chắn, Tiểu Quỳnh liên tục nhồi bóng qua 2 chân, đảo và xoay người liên tục, nàng quay lưng lại phía tôi, mái tóc ngắn được buộc cao che mất tầm nhìn của tôi, cố vươn tay mình che 2 bên vai nàng nhưng Tiểu Quỳnh vẫn nhanh hơn, nàng làm động tác giả sang bên trái rồi bất ngờ lấy bóng từ tay phải, đẩy bóng qua dưới cánh tay tôi, nàng di chuyển qua tiếp cận rổ. Nàng nhảy cao, búng trái bóng lên nhưng tôi đã có mặt tại đó, tôi nhảy cao hơn, khi trái bóng rời tay nàng đã bị tay tôi đẩy bay ra ngoài. Tôi tóm lấy bóng trước vẻ mặt ngơ ngác của nàng.


Lúc này, tôi và nàng đã chơi được hơn 20 phút, cả 2 đều đã thấm mệt. Tôi thấy trên gương mặt trắng trẻo của Quỳnh những giọt mồ hôi đang lăn, mấy sợi tóc dính vào da, chiếc áo phông ướt đẫm. Tôi cũng không khá hơn, tôi thở gấp và thấy chiếc áo thun ướt nhẹp mồ hôi. “Phải nhanh chóng kết thúc thôi” – tôi nghĩ bụng và nhồi bóng ra ngoài vòng 3 điểm.


Tôi đảo bóng giữa 2 tay, xoay người nhưng không tiến vào được, Tiểu Quỳnh vẫn truy cản rất tốt. Tôi lại lùi ra ngoài, dừng lại ở vạch 3 điểm. Trong khoảng khắc tôi quyết định sẽ thực hiện 1 cú “jump- shoot”, quay lưng lại, nhảy và búng bóng lên cao, Tiểu Quỳnh cũng nhảy lên cản nhưng trái bóng đã vượt qua. Quả bóng xoay tròn, trong ánh sáng của chiếc đèn điện đang chiếc sáng, nó làm tôi lóa mắt. “bụp” – tiếng quả bóng chạm vào tấm lướt bên dưới rổ vang lên, tiếp theo là tiếng vỗ tay như sấm của mấy nhóc con trai, bọn con gái thì thở dài thường thợt.


Tôi cười tươi nhìn qua Tiểu Quỳnh, nàng vẫn chưa hết ngỡ ngàng, ngồi xuống sân, lấy áo vệt mồ hôi, vẻ mặt đầy thất vọng.
– “Game over…I win” – tôi nói lớn. Đó là câu cửa miệng của tôi mỗi khi chiến thắng trong 1 trận đấu, thằng Nam có lần cũng học lỏm câu này của tôi.
– …! – Tiểu Quỳnh bỗng nhìn tôi đầy ngạc nhiên.
– Ha ha…đứng dậy nào! – tôi chìa tay ra định kéo nàng dậy.
– …! – nàng chẳng nói gì, tự đứng dậy vỗ tay tôi cái ‘bét” rồi đi lại nhặt quả bóng.


Tiểu Quỳnh búng quả bóng thật mạnh về phía tôi, ‘bụp” – tôi đỡ lấy, không khỏi ngỡ ngàng về vẻ giận dữ của nàng. Đã đành là thua nhưng có cần làm quá thế không? Nàng lấy ba lô, bỏ đi thẳng về phía bãi xe, tôi vội vã chạy theo.
-



Chơi vui thôi mà…làm gì mà giận chứ?
– Ai giận! – nàng nguýt tôi, lạnh lùng.
– Ơ…thái độ gì vậy? – tôi bối rối. Người đa nhân cách có khác.
– Hôm sau tui khao, bây giờ về trước! – nàng đi thẳng ra xe.
– Ừ…ừ…không sao! – tôi sợ sệt nói theo.


Tôi lẵng lẽ đi sau Tiểu Quỳnh. Lúc này tôi mới ngỡ ngàng nhìn chiếc Honda CBR-150 màu đỏ của nàng. “mùa đông…đi xe này ư?” – tôi choáng váng, vì lần đầu thấy một đứa con gái cưỡi “mãnh thú”. Nhưng Tiểu Quỳnh chẳng màn đến vẻ ngạc nhiên của tôi, nàng ngồi lên xe như vuốt ve một con cún, quay lại nhìn tôi nói 1 câu lạnh ngắt.
– Nếu tui là con trai thì ông thua chắc…Bye!
Tôi chưa kịp nói gì thì nàng đã phóng xe đi, để lại tôi mặt đần thối ra. Đúng vậy, nếu nàng là con trai thì tôi chưa chắc có cửa thắng nổi. Lòng tôi hoang mang với bao câu hỏi về Tiểu Quỳnh, nàng quả là một ẩn số khó tìm lời giải?


CHƯƠNG 17: YÊU HAY KHÔNG YÊU?


Sáng thứ 6, tôi lên trường để duyệt đồ án tốt nghiệp. Hội trường rất đông sinh viên xây dựng, chủ yếu là cùng khóa với tôi. Không khí nhộn nhịp như ngày hội, mấy thằng bạn cùng khoa của tôi cũng đã đến.
– Hôm nào rảnh đi bida không mày? – Cường.
– Ừ…mấy đứa kia đi không? – tôi hỏi, tay cầm bản vẽ quạt.
– Ok, đi! – Thắng hứng khởi.
– Mày định làm công trình gì Minh? – Phi hỏi.
– Chung cư, 1 tầng hầm với gió động! – tôi cười.
– Có làm chuyên đề không? – Nghị hỏi.
– Để nghĩ đã, chưa biết! – tôi vỗ vai thằng Cường – vậy sắp xếp đi, hôm nào bida và café luôn thể.
– Xếp cái gì, cứ Chuồng Bò thẳng tiến… – Cường búng tay cái chóc.


Phải đến 10h, bài của tôi mới được duyệt. Đồ án tốt nghiệp của tôi là 1 công trình 12 tầng nổi, 1 tầng hầm, có tính toán gió động. Cũng may là nhịp nhà không lớn nên có thể thiết kế sàn thường. Nói chung với tôi cái đồ án này không đáng ngại.


Chiều thứ 7, tôi đang xem bài thì có tin nhắn của Quỳnh Chi.
– “Em về Sài Gòn rồi…tối mấy h anh qua?”
– “Khoảng 9h, anh qua!’
– “Dạ…em đợi”
Tôi thì không chờ đợi cuộc gặp này, nếu không phải vì chiếc đồng hồ Longines hơn 1 triệu của mình thì chắc tôi đã tìm lý do từ chối rồi. Một năm gặp lại, tình cảm ngày xưa giờ như một gánh nặng. Nhớ lại chuyện hôm nọ, tôi đoán Quỳnh Chi đang rất cô đơn. Một nỗi buồn dâng lên trong tôi.

...
Tags: gia nhu dung yeugia nhu dung yeu
Bình Luận Bài Viết




Cùng chuyên mục
» Hôn Ước Quý Tộc
» Yêu Em Rồi Đấy
» Cold Guy, Sanity Girl And The 1St Fiction
» Đại Tiểu Thư Đi Học
» Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?
» Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin
1234...373839»
Bài viết ngẫu nhiên
» [18+] Yesterday – Sexmania
» 7 Ngày Làm Gia Sư
» A Little Love - tình yêu bé nhỏ
» Ác Quỷ Bên Em (Rin Lala)
» Ai dắt em đi qua nỗi đau
» Ai Nói Tuổi Trẻ Không Thể Lầm Lỡ
1234...202122»
Làng giải trí Việt
Liên hệ: Trần Hữu Trí
Địa chỉ: Ba Đình - Hà Nội
Trang:1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38
U-ON