Sống trong bóng đêm khẽ lay tường quá khứ
Là một thực dung chẳng thể nhạt nhoà
Mỗi khi anh cầm trên tay như ai đan nhẫn
Về em
Phải mắt đi bao nhiêu thời gian anh tfm kiếm
Lại nỗi đau khi xưa a vội đánh mất
Hình bóng xưa nay chắc vui chọn tình êu mới
Bàng hoàng ngất ngây khii đôi vai anh hao gầy
Chắc không phải là một hình dung cuẩnh thực sự
Chắc tôi đã nhìn nhầm tình yêu của tôi
Những ngày dài mộng mơ chơi vơi
Sẽ quên hết nhanh
Nhưng từng kí ức bóng dáng e yêu anh k thể quê
Vì anh lầm lỡ
Nên đã đánh mất hồi ức năm xưa ta đã trao về nhau
Anh biết sẽ chẳng thể giữ lại được gì
Giờ thì đoạn đường đôi ngã phải xa rồi
Qua từng giai đoạn liên kết anh biết cách nào để giữ được e
Quên hết giai đoạn yêu thương để con tim anh dày vò lương tâm………..
-em đừng đi _ lê chí trung-
K để các độc giả của tôi phải chờ dợi nâu sau đây là câu chuyện của chương 7 đang dở dang
Giới thiệu nhân vật do lúc viết đầu chương 7 quên
Trần Đặng GIa Huy 5t. Đẹp trai do thừa hưởng từ bố và mẹ là con trai của nó và hắn.
Về phía nó sau khi về tới nhà rồi Anh dắt con của nó đi ngủ để cho nó yên tĩnh nghỉ ngơi ( hai ông bà này vẫn giữ khoảng cách như một người bạn thân thôi k hơn đâu nha ). Nằm vật xuống giường hồi tưởng lại kí ức nước mắt lại tuôn dơi
– Hôm nay ngày đầu tiên mình về nước. Gặp hắn nhì thấy hắn đấy nhưng mình k giám đối diện được với hắn. Mặc dù sau nhiều năm xa cách nhưng hắn vẫn vậy vẫn đẹp trai. Nhưng có vẻ lạnh lùng hơn là một người đàn ông thành đạt hơn. Mình phải làm sao đây mình có nên nói cho hắn mình và hắn đã có một người con trai k ? K thể vì mẹ hắn sẽ k chấp nhận và hắn đã có gia đình rồi nhỉ chắc hắn và Trang sống hạnh phúc lắm mình k để cho sự ích kỉ của mình mà phá vỡ đi hạnh phúc của người mình yêu được và cả người bạn tuy mới chơi với nhau được một tháng nhưng rất thân. Mình k thể ích kỉ như vạy được. Chắc hắn cũng k nhận ra mình đâu nhỉ 5 năm rồi mà. Nước mắt năn dài trên má đêm nay nó k ngủ được suy nghĩ rất nhiều. Nó phải làm gì bây giờ ?? Nó phải làm sao đây. Nhưng nó cũng rất hận hắn nữa hắn giám lừa dối nó hắn giám lừa đi tình cảm và đình yêu đầu đời của nó. ” thôi kệ đi giờ hắn đã có gđ rồi chắc cũng k quan tâm đâu và Huy cũng có một người bố rồi mà “
K để các độc giả của tôi phải chờ dợi nâu sau đây là câu chuyện của chương 7 đang dở dang
Giới thiệu nhân vật do lúc viết đầu chương 7 quên
Trần Đặng GIa Huy 5t. Đẹp trai do thừa hưởng từ bố và mẹ là con trai của nó và hắn.
Về phía nó sau khi về tới nhà rồi Anh dắt con của nó đi ngủ để cho nó yên tĩnh nghỉ ngơi ( hai ông bà này vẫn giữ khoảng cách như một người bạn thân thôi k hơn đâu nha ). Nằm vật xuống giường hồi tưởng lại kí ức nước mắt lại tuôn dơi
– Hôm nay ngày đầu tiên mình về nước. Gặp hắn nhì thấy hắn đấy nhưng mình k giám đối diện được với hắn. Mặc dù sau nhiều năm xa cách nhưng hắn vẫn vậy vẫn đẹp trai. Nhưng có vẻ lạnh lùng hơn là một người đàn ông thành đạt hơn. Mình phải làm sao đây mình có nên nói cho hắn mình và hắn đã có một người con trai k ? K thể vì mẹ hắn sẽ k chấp nhận và hắn đã có gia đình rồi nhỉ chắc hắn và Trang sống hạnh phúc lắm mình k để cho sự ích kỉ của mình mà phá vỡ đi hạnh phúc của người mình yêu được và cả người bạn tuy mới chơi với nhau được một tháng nhưng rất thân. Mình k thể ích kỉ như vạy được. Chắc hắn cũng k nhận ra mình đâu nhỉ 5 năm rồi mà. Nước mắt năn dài trên má đêm nay nó k ngủ được suy nghĩ rất nhiều. Nó phải làm gì bây giờ ?? Nó phải làm sao đây. Nhưng nó cũng rất hận hắn nữa hắn giám lừa dối nó hắn giám lừa đi tình cảm và đình yêu đầu đời của nó. ” thôi kệ đi giờ hắn đã có gđ rồi chắc cũng k quan tâm đâu và Huy cũng có một người bố rồi mà “
Chương 7 : ( tiếp theo )
Vậy là một ngày mớ đã đến mọi thứ lại về vi trí cũ như khi mọi người chưa gặp nhau. Nhung đâu phải dễ dàng như vậy. Một đêm dài trôi qua với hai người một người uống rượu – một người khóc. Dàn vặt trong nỗi đau của tình yêu. Của sự xa cách của 5 năm. Là mối tình đầu của cả hai nhưng sao nó lại dở dang với hai người như vậy trong khi họ k muốn xa nhau. Vậy là sao ???????????????????????????????
– E làm sao vậy vẫn mệt à ( Khắc Anh lo lắng nên tiếng )
– À k … E chỉ thấy nhớ mẹ thôi e suốt ruột quá mẹ e suốt mấy năm qua nằm một mình ở đó lạnh ngắt k coái chắmosc cả
– Ừm nhueng cũng do cuộc đời nó tạo ra như vậy chứ e cũng có muốn đâu thôi ăn dfi
– Bố hôm nay chúng ta đi chơi ở đâu ( Huy ngây thoe hỏi cậu này cũng ham chơi mà )
– À hôm nay bố bận việc công ty k đi được cùng con và mẹ con đi với mẹ nhé
– Vâng. Mặt thằng bé xị xuống ( vì đi cùng Anh được quậy nhiều lun mà )
– Con k được quậy như đi cùng bố nhé nếuk lần sau bố k cho con đi chơi cùng bố đâu ?
Nhì hắn và thằng bé nó buồn đi. Anh chấp nhận làm bố của thằng bé mà k lấy vk. Anh đã giúp đữ nó lúc khó khăn. Vậy mà nó đã làm gì cho anh. Anh quan tâm nó nhưng nó chỉ coi anh là người anh trai. Là người mà giúp nó lúc khó khăn nó phải trả ơn anh như thế nào đây ?
– Kìa e. Ăn đi rồi đi
Cả ba người ăn uống vui vẻ với nhau anh ước gì đây là gia đình thưck sự có nó có anh và con mặc dù k phải là con của anh nhưng anh yêu nó như con đẻ của mình. Hôm nay hắn phải sắp xếp gặp đối tác ở đây lÀ một người bằng tuổi của anh. Mặc dù bằng tuổi nhưng anh rất thán phục người đó về tài năng chỉ mới 24 tuổi mà đã làm một chủ tịch của công ty tài chính lớn nhất thế giới và anh làm việc chính xác nhanh nhậy k vì chuyện cá nhân mà làm hỏng chuyện của tập thể. Bây giờ về đây anh sẽ liên kết với công ty đó để cho công ty được mạnh hơn mặc dù đã có ưu thế trong thị trường
Bữa sáng xong anh đi làm nó đưa thằg bé đi đến bên dòng sông ( có ai nhớ k ?) ngồi đó gió thổi vào mặt tung làn tóc dài xoăn nhẹ trong gió lên đưa tay ra quá khứ lại ùa về ” anh sẽ bảo vệ và che chở e suốt cuộc đời e đồng ý nhé ” câu mnos đó của 5nawm trước vẫn còn nhưng giờ đay mỗi người một nơi
– Mẹ ơi. Ở đây là đâu
– Đây là nơi mà bố mẹ có rất nhiều kỉ niệm với nhau con à
Một hồi đứng đó nó và thằng bé lại bước đi thẻm. Ỏotj khu cánh đồng rộng chỉ có hoa và cỏ xanh có một ngôi mộ
– Sao lại tới đây hả mẹ. Con tưởng nhà bà ngoại mà. Đây là mộ của ai ?
– Dây là mộ của bà ngoại. Bà mất cách đây từ 5 năm trước trong một vụ tai nạn giao thông
Nó tới đó nước mắt nó chảy dài trên má ” tại nó. Tại tình yêu mù quáng của nó mà mẹ nó đã chết và do sóng gió cuộc đời mà suốt n 5 ngôi mộ của mẹ nó k có bàn tay nó chăm sóc ” chợt nhận ra điều gì đó nó thấy ” sao suốt năm năm qua nó k có nhà sao mộ của mẹ nó vẫn vậy cỏ sạch sẽ và nhì bát hương nó có thể thấy rằng có ai đóluoon đến bên để thắp hương ” có thắc mắc thì cũng làm được gì cả nhưng nó thầm cảm ơn người đó đã giúp nó chăm sóc ngôi nhà của mẹ nó khi nó k có pử đây nhưng từ giờ nó sẽ ngày nào cũng tới chăm sóc cho ngôi nhà của mẹ nó. Thắphuowng xong đâu đó đang dắt đứa con quay về thì sau nó một người con trai ” rất quen “. Một khoảng k im lặng cho cả hai :
– Con chào chú ( thằng bé lễ phép )
– Chào con
Nó vẫn đứng đó lặng im nhìn người con trai đó. Nó đau khổ nhìn hắn đau khổ nhìn chacon duột của mình mà xem nhau như một người xa lạ
– Mẹ ơi vè đi
– Ừm mẹ con mình về
Dắt tay nó đi bỗng có bàn tay khách cầm tay nó lại
– Em có thể nói chuyện vớianh được không ?
– Chẳng có chuyện gì nói với nhau cả mọi chuyện đã là quá khứ rồi
– Xin e đấy e hãy nói chuyện với anh được k ?
– Thôi được rồi ?
Nói xong nó gọi điện cho quản gia nhà nó tới đón thằng bé vì nó k muốn thằng bé nhìn thấy. Thằng bé về rồi còn hắn và nó ngồi đấy. Một khoảng không im lặng cho cả hai. Sau khoảng im lăng nó suốt ruôt :
– Anh có chuyện gì nói đi tôi còn về
Hắn ngồi yên đó nhì nó đến khi nó lên tiếng mới sực tỉnh
– Năm năm qua e đã đi đâu mà k một lời hỏi thăm k một tin nhắn k một cuộc điện thoại ( hắn nói giọng trách móc nó )
– A quan tâm tôi vậy sao tưởng a đang sống cùng gia đình anh yên ấm rồi chứ
– Sao e lại nói vậy a quan tâm e thôi mà
– Tôi k cần cái quan tâm đó nó là quá khứ rồi con bây giờ là hiện tại
– A biết là mẹ a đã có lỗi với e nhưng anh k hề hay biết truyện đó
– Thôi tôi k muốn nghe giải thích nữa đâu toàn là giả tạo
– E k tin sao nhưng a giải thích vậy e cũng k tin thì thôi. Dù sao e đã có gia đình và có người ck yêu e và có một đứa con trai 5 tuổi rồi mà chắc e hạnh phúc lắm nhỉ ( giọng hắn nghẹn đắng )
– Phải. Tôi rat hạnh phúc ck tôi cũng yêu tôi rất nhiều và tôi cũng vạy gia đình tôi rất hạnh phúc. Những năm qua tôi đã đi cùng a đấy. Lúc tôi gặp khó khăn anh ở đâu lúc tôi ngất đi a đang ở cùng người con gái nào a có quan tâm tới tôi k. Lúc đó anh đấy đã đến và giúp tôi đứng dậy giúp tôi vượt qua khó khăn ( nó bắt đầu khóc bao nhiêu cảm xúc dồn nén suốt 5 năm qua )
Lau đi giọt nước mắt nó đi hắn ôm nhẹ nó vào lòng mà thì thầm
– A xin lỗi. Đã k che chở và bảo vệ được cho e
Đẩy hắn ra nó khóc nấc nên
– Thôi chúng ta đã kết thúc rồi a hãy về với gia đình a đi tôi cũng vậy chúc a hạnh phúc nếu có duyên thì kiếp sau hẹn gặp lại nhau
Nó bước đi k quay đầu lại nhìn hắn giọt nước mắt làm nhoè đi lau đi tự hứa với lòng ” bây giờ mình phải cố quên đi quá khứ để nhì về hiện tại phải sống vì hiện tại và tương lai còn quá khứ đã qua rồi ” bước đi lòng đau nhói
Về phía hắn sau khi nó quay lưng ra đi nước mắt lại dơi xuống hắn chưa bao giờ rơi nứic mắt cả nhưng từ khi yêu nó hắn đã biết quan tâm à giọt nước mắt dơi xuống nó là người mà hắn yêu. Nhưng giờ nó đã có gia đình và nó đang sống hạnh phúc vậy thì hắn đành phải quên nó thôi
– Chúc em hạnh phúc nhé tình yêu của tôi.
Chương 8 : điểm dừng
Về tới nhà Anh lo lắng nhìn nó
– E sao vậy ?
– E k sao đâu
– E đi đâu giờ mới về ?
– E đi gặp hắn
– Ừm e mệt thì xuống ăn cơm rồi đi nghỉ sớm đi con ngủ rồi
– Vâng e k đói anh bảo dọn đi cho e
Nó
bước đi lòng lặng chĩu nỗi buồn. Anh quan tâm nó liệu nó sẽ cưới anh để chả ơn anh k ? Nó có nên k nhưng dù sao anh cũng là con của Anh trên danh nghĩa rồi mà
Về phía anh
Nhì nó như vậy anh thấy nó vẫn còn yêu hắn rất nhiều. Hôm nay đối tác của anh cũng chính là hắn. Nhì hắn anh có thể nhận ra ở khuôn mặt lạnh lùng của hắn có phảng phất nỗi buồn sâu thẳm nào đó.mặc dù là kí hợp đồng nhưng sau khi kí xong hắm và anh cùng ngồi tâm sự như hai thằng đàn ông
– Anh có gia đình chưa ?
– tôi chưa ? Còn anh
– tôi cũng chưa ? Nhưng tôi đang nuôi một đứa con của cô ấy
– Vậy à chắc anh yêu cô ấy lắm nhỉ
– Ừm ngay từ lần đầu tiên tôi gặp cô ấy trông cô ấy thật đáng thương nhưng cô ấy rất đặc biệt dần dần tình cảm của tôi lớn nên cùng cô ấy. Nhưng tình yêu của cô ấy dành cho tôi chỉ là sự biết ơn và là một người a trai. Còn trong trái tim của cô ấy chỉ có một người con trai mà thôi :'(
– Vậy à còn tôi vì người mẹ của tôi vì sự phân chia giàu nghèo của bâ mà tôi đã mất đi người yêu suốt 5 năm qua tôi tìm kiếm cô ấy nhưng k được đến hôm qua tôi gặp cô ấy đi cùng một người đàn ông nào đó ch